Lúc Evie quay trở lại phòng cha nàng vào buổi tối, nàng biết ngay lập tức rằng đây là lúc ông ra đi. Nước da ông trắng bệch như sáp, đôi môi chuyển màu xanh khi hai buồng phổi đau đớn ghê gớm của ông không còn đủ khả năng để hít vào khí oxi nữa. Nàng ước gì mình có thể hít thở cho ông. Cầm lấy hai bàn tay mát lạnh của ông trong tay, nàng chà sát lên những ngón tay ông như thể nàng có thể truyền hơi ấm cho chúng, và nàng chăm chú vào gương mặt ông với một nụ cười thường trực. "Papa," nàng thì thầm, vuốt mái đầu bạc của ông. "Nói cho con biết phải làm gì đi. Nói cho con biết cha muốn gì."
Ông nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng, yêu thương trong khi môi ông, tóp lại trên gương mặt nhăn nheo, cong lên thành một nụ cười đáp lại. "Cam," ông thì thầm.
"Vâng, con sẽ cho người gọi anh ấy." Evie để cho những ngón tay kích động của nàng vuốt lên tóc ông. "Papa," nàng hỏi nhẹ nhàng, "có phải Cam là anh trai của con?"
"Àààààà," ông thở dài, đuôi mắt nhăn lại, "Không phải, bé con. Rất muốn điều đó. Thằng bé ngoan..."
Evie cúi người hôn lên hai bàn tay yếu ớt của ông, và rời khỏi giường. Nàng đi vội tới giật dây chuông vài lần, và một cô hầu gái xuất hiện với sự nhanh nhẹn khác thường. "Vâng, thưa phu nhân?"
"Mời anh Rohan đến đây," Evie nói, giọng nàng chỉ run rẩy một chút. Nàng ngừng lại và suy xét việc gọi cả Sebastian đến...nhưng cha nàng đã không cho gọi anh. Và ý nghĩ về sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-cau-hon-mua-dong-devil-in-winter/3515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.