Khi từng bài thi giữa kỳ được phát xuống, trái tim Dương Trúc như ngồi tàu lượn siêu tốc theo sau.
Gần như thành tích môn nào cũng đều cao hơn so với trước đây, còn cao hơn cả hồi thi cuối kỳ năm lớp 10, chỉ có môn Hóa là thụt lùi. Dương Trúc ôm năm bài thi đã có tiến bộ xem đến vui vẻ, nhìn chúng nó như nhìn con ruột mình, chỉ có bài thi Hóa là bị vứt lẻ loi bên cạnh không ai để ý tới.
Nghiêm Duệ muốn xem bài thi của cậu, cậu mừng khấp khởi đưa tới, lật một phen, Nghiêm Duệ hỏi: "Môn Hóa thì sao?"
"Không cần nó!" Dương Trúc nói: "Đừng để ý tới nó đừng để ý tới nó, môn đó lần sau xem!"
Nghiêm Duệ cũng không làm cậu mất hứng. Thi cử vẫn còn, lần này đã tiến bộ hơn nhiều, Dương Trúc vui mừng cũng không phải không được.
Lần này thứ hạng của Dương Trúc đã không còn ở vị trí đứng đầu ngược từ dưới lên nữa. Nhược điểm trước đây của cậu rất lớn, các dạng bài cơ bản đơn giản đều biết, nhưng chỉ cần biến thể nó đi một chút thôi là cậu trở thành kẻ ngu si ngay, lần này đã được bổ khuyết, thứ hạng vọt lên hẳn thứ 103, ở lớp học thì xếp thứ 10 từ dưới lên.
Vẫn là đếm ngược, nhưng cậu hãnh diện, cả gương mặt tươi cười rạng rỡ, khi nhìn ai trông cũng cực kỳ vui sướng.
Sau khi tổng kết thành tích trên lớp, chủ nhiệm lớp lại biểu dương những bạn tiến bộ như mọi khi. Cô đọc bảy, tám cái tên đầu tiên, nhận xét qua và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-an-noi-cuc-suc/337223/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.