Liệu như thế có vẻ sốt sắng quá không nhỉ? Liệu trông cậu có giống một kẻ dung tục đầu óc toàn là những thứ đen tối tục tĩu không ta? Dương Trúc không còn bận tâm tới những điều này nữa. Cậu vọt vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, tắm xong thì mau chóng thay quần áo. Hôm nay là thứ bảy, cậu lượn trong phòng mấy vòng, sau đó cầm quyển nhật ký lên xem đi xem lại, nhét vào trong cặp sách rồi khóa lại.
Cậu muốn đi ra ngoài, không muốn ở nhà!
Đeo cặp sách lên, còn chưa ra đến cửa phòng, dường như Dương Trúc nhớ đến gì đó, lại đặt cặp sách xuống.
Cậu quyết định đi đặt phòng khách sạn, còn hẹn cả Nghiêm Duệ, thế còn vác theo một cái cặp sách làm gì nữa? Trông có giống học sinh tiểu học không!
Sáng sớm, Nghiêm Duệ nhận được tin nhắn.
[Khách sạn Bạch Vân đường Cẩm Tú, phòng số 423, tới nha!]
[Để làm gì vậy?] Nghiêm Duệ trả lời cậu.
Dương Trúc nhất thời không trả lời tin nhắn ngay, một lúc lâu sau mới nhắn tới một câu: [Cứ tới là được.]
Cậu đã đợi sẵn trong phòng khách sạn rồi, không ngừng hít sâu, giống như một đứa trẻ mắc chứng tăng động, cứ đi tới đi lui, hết nhìn điện thoại nhìn giường rồi lại nhìn túi nilon trên giường. Ánh mắt cậu dính chặt lấy chiếc túi nilon đó trong chốc lát, sau đó Dương Trúc lao tới, đổ cả chiếc túi ra.
Đúng vậy, cậu đã mua sẵn dầu bôi trơn và áo mưa an toàn rồi!
Lúc tính tiền trong siêu thị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-an-noi-cuc-suc/2859438/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.