Mỗi một chi tiết của lần thân mật trước đó đều khiến hắn nhớ mãi không thôi. Chỉ có mỗi quá trình là quá ngắn, hắn thật sự không được tận hứng. Nhưng lúc đó hắn không hề biết nặng nhẹ khiến nàng phải chịu tội một phen. Cho đến nay thỉnh thoảng hắn vẫn nhớ tới bộ dáng nàng khóc nức nở trong lòng hắn, quả là đau lòng vô cùng.
Trong khoảng thời gian này, có những đêm ngủ một mình hắn vẫn luôn nhớ đến việc ấy. Hắn không biết phải làm sao mới khiến nàng không còn đau đớn mà cũng cảm thấy vui vẻ. Đáng tiếc trong tay hắn lúc này không có một cuốn dạy thuật trong phòng nào, hắn cũng chẳng thể đi hỏi người khác. Thế là Bình Dục chỉ có thể dò dẫm dựa theo suy nghĩ của bản thân, dần dà hắn cũng cân nhắc ra được chút đạo lý.
Lần này sau khi cùng nàng kết hợp, tuy hắn sung sướng đến độ mắt đầy sao xẹt nhưng vẫn không quên nói với bản thân cần phải chậm rãi, tuyệt đối không thể lỗ mãng như lần trước.
Mới đầu nàng cực kỳ kháng cự, cả người trên dưới của nàng đều căng lên, con ngươi tràn đầy sợ hãi. Điều này chứng tỏ một hồi kia đã tạo ra bóng ma trong lòng nàng. Chỗ hai người kết hợp cũng vì thế mà càng khó di chuyển.
Hắn vừa đau lòng lại bất đắc dĩ, chỉ có thể cố khắc chế bản thân rồi vừa hôn vừa dỗ dành nàng, nói một sọt những lời buồn nôn.
Loading...
Rốt cuộc thì nàng cũng là tiểu cô nương mềm mại như nước, dưới sự kiên trì không ngừng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-mon-ca/1806345/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.