Người kia ra chiều vui thú nổi lên tràng cười...ha hả :-Hai câu này nghe hay lắm ! Lão gia bôn tẩu giang hồ hai chục năm trời , đã nghe câu "Phúc cùng hưởng , họa cùng chia" có đến trăm ngàn lần mà ít khi gặp được người mà lời nói đi đôi với việc làm . Chúng ta đi thôi .Thằng nhỏ vẫn ghé vai bên phải vào đỏ nách bên trái người kia . Gã mở cửa phòng tiến ra ngoài sãnh đường .Mọi người vừa trông thấy người kia đã kinh hãi thất sắc bỏ chạy toán loạn .Mẫu thân thằng nhỏ la gọi :-A Bảo ! A Bảo ! Ngươi đi đâu đấy ?Thằng nhỏ đáp :-Hài nhi đưa bằng hữu này ra cửa , rồi trở vào ngay .Người kia cười ha hả nhắc lại :-Vị bằng hữu này ! Ha ha ! Ta thành bạn hữu với ngươi rồi .Thằng nhỏ cũng cười hỉ hả rảo bước ra cửa .Hai người đi khỏi viện Lệ Xuân , thấy trong ngỏ vắng chẳng có ai thì chắc là bọn điếm kiêu tự biết đụng đầu phải tay kình địch , chạy đi kêu cứu binh rồi .Người kia ra khỏi ngỏ hẻm , đi trên đường nhỏ . Y ngửng đầu trông tinh tú trên trời để nhận phương hướng rồi nói :-Chúng ta đi về phía Tây !Vừa đi được mấy trượng, phía trước có một cổ xe đi tới . Người kia liền lớn tiếng gọi :-Xe !Người dong xe ngừng lại . Hắn nhìn thấy hai người mình dính đầy máu mà không khỏi lộ vẽ kinh dị , tỏ ý tần ngần .Người kia liền móc trong bọc ra một đỉnh bạc nặng chừng 4,5 lạng bảo người phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/195673/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.