Vi Tiểu Bảo vội nói :- Đó là lời của Hãn Thiếp Ma, chứ không liên quan gì đến tại hạ.Đại Lạt Ma! Hãn Thiếp Ma muốn lấy lòng Hoàng đế còn bảo ngài cứ yên tâm, đừnglo Đại Lạt Ma tranh cướp Trần Viên Viên. Chắc câu này thì y nói thiệt.Tang Kết hắng dặng một tiếng rồi đáp :- Để lần sau ta gặp Hãn Thiếp Ma sẽ hỏi lại coi gã nói láo hay là ngươi nóicàn làm tổn thương đến danh dự của ta.Vi Tiểu Bảo mừng thầm nghĩ bụng :- Lão còn đợi chất vấn Đại Lạt Ma thì chắc là chưa giết ta ngay.Gã liền nói :- Xét cho cùng thì các vị nhất quyết không thể nhìn thấy Trần Viên Viênđược mà cũng không nên gặp bà. Vậy các vị giúp Ngô Tam Quế tạo phản thựctình chẳng được lợi ích gì. Ai không đeo khoá tay còn có thể lước lấy cái bệnhtâm thần hoảng hốt, bắp thịt giật đùng đùng.Bỗng thấy Tang Kết vẻ mặt giận dữ, gã vội nói tiếp :- Đại Lạt Ma đã theo chủ thuyết nhà Phật sắc là không mà cũng là sắc, cóthấy mặt Trần Viên Viên dĩ nhiên cũng chẳng động tâm. Có điều... có điều... hỡiơi!Tang Kết hỏi :- Có điều làm sao?Vi Tiểu Bảo đáp :- Lần trước tại hạ đến Côn Minh, Trần Viên Viên ra ngoài đón tiếp Côngchứa, hàng mấy ngàn người bị chết vì chen lấn dầy xéo lên nhau. Những nhà nạnnhân làm pháp sự không tìm ra được Hoà thượng cùng đạo sĩ.A Kỳ ngạc nhiên hỏi :- Tại sao vậy?Vi Tiểu Bảo đáp :- Vì rất nhiều nhà sư thấy mặt Trần Viên Viên rồi không khỏi xúc động lòngtrần. Trong một ngày tại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366130/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.