Trần Cận Nam nói:- Ngày trước huynh đệ ở trong thuyền ở Gia Hưng tại Triết Giang đãđược nghe ba vị danh sĩ đất Giang Nam là Lữ Lưu Lương tiên sinh, Huỳnh Tôn Hytiên sinh và tra Y Hoàng tiên sinh nói đến sự tích của Ngô huynh, huynh đệ rất lấylàm khâm phục. Chúng ta tuy là anh em cùng hội, nhưng huynh đệ bận nhiều việc,chưa có dịp đến Quảng Đông hội kiến. Địa vị của Ngô huynh khác với mọi anh emcũng không thể lên miền bắc được. Ai ngờ bữa nay lại gặp nhau đây, thật là thoảước bình sinh.Ngô Lục Kỳ đáp:- Tiểu đệ sau khi gia nhập Thiên Địa Hội, chẳng ngày nào là không nghĩ đếnviệc tham kiến Tổng đà chúa. Người giang hồ đã có câu: "Bình sinh chưa ra mắtTrần Cận Nam, có là anh hùng cũng uổng mà thôi"Trần Cận Nam nói:- Bạn hữu giang hồ vì quá thương huynh đệ mà nói vậy, huynh đệ rất lấy làmhổ thẹn.Hai nhân vật anh hùng đều tỏ lòng thương mến nhau. Trong câu chuyện càngthêm ý hợp tâm đầu, hai người bàn luận hùng hồn về những chuyện anh hùng khẳngkhái, quên cả mưa to gió lớn ngoài thuyền.Hồi lâu, mưa gió dần dần nhỏ đi.Trần Cận Nam hỏi han về việc Ngô Tam Quế, Vi Tiểu Bảo nhất nhất trình bày.Gặp những trường hợp hiểm nghèo, gã lại thêm diêm tương cho câu truyện thêmvẻ mặn mà.Những chuyện Vi Tiểu Bảo đã trải qua, bây giờ Mã Siêu Hưng cũng mới đượcnghe lần đầu.Trần Cận Nam nghe nói đã bắt được sứ giả Mông Cổ là Hãn Thiếp Ma để làmbằng cứ xác thực. Ông nhất định phen này Ngô Tam Quế phải thất điên bát đảo,nên trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366100/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.