Hãn Thiếp Ma thấy Vi tiểu bảo ngồi thừ ra ngẫm nghĩ chẳng nói năng gì ,mặt lộ vẻ kém vui , liền hỏi :- Chẳng hay tiểu vương gia có điều chi chỉ giáo?Vi Tiểu Bảo đứng dậy , miệng hậm hực :- Con mẹ nó ! Ta còn có có điều chi chỉ giáo ? Phụ vương có làm Hoàng đếthì sau này ca ca ta lên thừa kế ngôi báu , ta bất quả là một tên thân vương điệnhạ cũng chẳng thú gì ?Hãn Thiếp Ma tỉnh ngộ tiến đến bên Vi Tiểu Bảo khẽ đáp :- Vương tử của tiểu nhân đã là bạn thân của tiểu vương gia, vậy tiểu nhân trởvề sẽ trình bày ý nghĩ của tiểu vương gia với ngài là xong việc. Sau khi trình bàyđại sự , xứ Mông Cổ và nước La Sát , thêm vào Hoạt Phật ở Tây Tạng, cả ba nơiđều hết sức bênh vực tiểu vương gia thì... tiểu vương gia còn lo gì nữa ?Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :- Té ra bốn nước khởi binh là Mông Cổ, Tây Tạng, La Sát, và thêm vào NgôTam Quế .Gã làm bộ vui mừng nói :- Nếu cả ba nơi các vị thực lòng giúp sức thì dĩ nhiên ta có thể nắm được đạiquyền. Khi đó ta nhất định đền đáp trọng hậu, quyết chẳn khi nào quên tấm lòngtốt của tiểu huynh .Gã lấy trong bọc ra tập ngân phiếu một vạn lạng bạc đưa cho Hãn Thiếp Mavà bảo hắn :- Đây là chút bạc vụn để lão huynh tiêu vặt trước .Hãn Thiếp Ma thấy Vi Tiểu Bảo xử đối rộng rãi thì trong lòng mừng rỡ khônxiết, liền cúi đầu bái tạ. Lúc trước hắn còn có chút nờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366082/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.