Kha thấy Vi Tiểu Bảo đánh hời hợt một quyền mà làm cho tên LạtMa thân hình cao lớn bản lãnh tinh thâm phải té úp sấp xuống đấtkhông dậy được nữa, nên nghe gã kêu mình bằng hiền thê vẫn đứng ngẩn raquên cả chối cãi.Vi Tiểu Bảo cười rộ nói:- Ha ha! Cô nương ưng chịu rồi. Hiền thê ngoan ngoãn của ta ơi!A Kha tức giận lớn tiếng:- Không phải! Không phải! Ngươi chỉ nói láo...Vi Tiểu Bảo ngắt lời:- Cô nương lại chối cãi ư? Như vậy há phải là anh hùng hảo hán?A Kha nói:- Không hảo hán thì đừng hảo hán, chẳng anh hùng thì đừng anh hùng. Tanhất quyết không chịu thì ngươi làm gì ta?Bạch Y ni thấy Vi Tiểu Bảo đánh một quyền rồi trước ngực Lạt Ma có máuthấm ra ngoài. Hắn lảo đảo mấy cái rồi ngã gục xuống. Bà ngưng thần suy nghĩbiết là Vi Tiểu Bảo giấu truỷ thủ trong tay áo. Đây không phải là gã đánh mộtquyền mà là gã đã phóng đao đâm vào tâm tạng đối phương.Lưỡi đao truỷ thủ này sắc bén phi thường, đừng nói đâm vào tâm tạng conngười, mà có phóng vào gang thép cũng xuyên qua được.Trước khi đâm bằng tay mặt, Vi Tiểu Bảo đã đánh dứ một quyền bằng taytrái, khiến mọi người để ý nhìn vào tay quyền của gã, tiếp theo gã phóng truỷthủ đâm tới, nên chẳng ai nghi ngờ gì nữa.Tang Kết gọi luôn mấy tiếng không thấy tên Lạt Ma kia thưa. Trong lúc nhấtthời hắn rất đỗi kinh nghi không biết làm thế nào.Một tên Lạt Ma thân thể gầy còm rút lưỡi đao ra hô lớn:- Tên tiểu quỷ kia! Dù quyền pháp của ngươi có cao minh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366063/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.