Bạch y ni bụng bảo dạ:những lời về sau của mụ không chừng đúng là sự thực.Bà lại hỏi:- Thế mà bọn thái giám cùng cung nữ phục thị Hoàng hậu cũng không nhận raư ?Thái hậu đáp:- Vãn bối kiềm chế Hoàng hậu rồi liền bức bách y phải thay đổi hết bọn tháigiám cùng cung nữ Ở cung Từ Ninh để thế người mới vào. Ngày thường vãn bối rấtít ra ngoài, chỉ gặp trường hơp bất đắc dĩ mới phải lộ diện. Theo lề luật trong cung,bọn thái giám và cung nữ không dám nhìn thẳng vào mặt vãn bối. Chúng có đứngđằng xa nhìn trộm cũng chẳng thể phân biệt được chân giả.Bạch y ni sự nhớ ra điều gì liền hỏi:- Không đúng? Ngươi bảo lão Hoàng đế thuỷ chung không ngó mặt ngươi lầnnào thì làm sao... làm sao ngươi lại sinh hạ được một Công chúa.Thái hậu đáp:- Đứa con gái đó không phải con của Hoàng đế. Phụ thân nó là một người Hángiả làm cung nữ hầu hạ vãn bối. Nhưng mới đây, bất hạnh... bất hạnh y mắc bệnhchết rồi.Đào Hồng Anh nghe nói khẽ bấm Vi Tiểu Bảo một cái. Hai người cùng nghĩbụng:- Gã đàn ông giả làm cung nữ thì có rồi, nhưng bảo hắn bị bệnh chết thì khôngđúngVi Tiểu Bảo lại lẩm bẩm:- Thảo nào, cô công chúa kia ngang ngược dã man. Té ra cô chỉ là đứa con gáicủa hạng bách tính giả làm cung nữ. Lão Hoàng đế bản tính ôn hoà, hiền hậu quyếtchẳng khi nào sinh con gái hỗn hào như vậy.Bạch y ni tự hỏi:- Đột nhiên mụ này mang thai nghén mà lão Hoàng đế lại không động phòngvới mụ đêm nào, há chẳng sinh lòng ngờ vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366057/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.