Vi Tiểu bảo vừa về đến chùa đã thấy Trừng Thông đứng chờ Ở cửa sơn môn.Trừng Thông chạy ra đón gã khẽ nói :- Bạch sư thúc ? Tiểu điệt nhận thấy tình hình có điều khác lạ.- Vi Tiểu Bảo thấy y vẻ mặt nghiêm trọng, vội hỏi:- Điều chi khác lạ ?Trừng Thông vẫy tay rồi cùng đi với gã theo bậc đá chạy lên đỉnh núi.Vi Tiểu Bảo liếc mắt, ngó về phía tây thấy những chấm vàng lố nhố rất nhiều.Gã chú ý nhìn kỹ thì những chấm vàng này đều là Lạt Ma mặc áo hoàng bào. SỐngười rất đông, chẳng một ngàn cũng phải tám chín trăm.Đám Lạt Ma này quần tam tụ ngũ đứng rải rác dưới bóng cây trên đỉnh núi.Vi Tiểu Bảo giật bắn người lên hỏi:- Bọn Lạt Ma đến đây làm gì mà đông thế ?Trừng Thông lại trỏ tay về phía nam nói:- Bên kia cũng có.Vi Tiểu Bảo đảo mắt nhìn qua phía nam, quả nhiên cũng có hàng ngàn Lạt Matụ tập từng đám một, kẻ đứng người ngồi.Lúc này ánh nắng mặt trời từ phía đông chiếu chênh chếch sáng nên nhìn rõbạch quang lấp loáng. Bao nhiêu Lạt Ma đều đeo binh khí quanh mình.Vi Tiểu Bảo sợ hãi nói:- Bọn họ đeo binh khí, phải chăng . . .phải chăng . . .Gã không nói hết lời, đưa mắt dò ý Trừng Thông.Trừng Thông lẩm nhẩm gật đầu ngắt lời:- Sư điệt cũng đoán thế.Trừng Thông năm nay mới hai mươi bốn tuổi. Trong Thập Bát La Hán,y làngười trẻ nhất và cũng là người võ công kém nhất. Vậy mà y được liệt vào hàngThập Bát La Hán trong chùa Thiếu Lâm, tất y phải có chỗ hơn người.Trừng Thông là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366050/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.