Bốn, năm hán tử áo lam xông vào thu hết tiền bạc cùng tín phiếu trên bàn.Gã thanh niên kia cầm trường kiếm chỉ vào cổ họng Vi Tiểu Bảo quát:- Tiểu nô tài ? Mi là người Hán hay người Mãn?Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:- Nếu lão gia mà đầu hàng thì lúc chúng vừa tiến vào đã chịu ngay. Nếu bây giờ lại chịu khuất phục thì thành câu chuyện đầu voi đuôi chuột, tiền cổng tận phố. Bậc đại trượng phu đã gan dạ thì gan dạ đến cùng.Gã nghĩ vậy liền cười khanh khách đáp:- Lão gia chính là Hoàng kỳ Phó đô thống, tên gọi Hoa sai Tiểu Bảo. Ngươi muốn giết thì cứ giết đi, hay muốn đánh bạc thì cứ đánh. Chà! chà! Ỷ lớn hiếp nhỏ đâu phải là tay hảo hán?Câu sau cùng ngụ ý xin tha nhưng giọng nói không thiếu vẻ anh hùng khí khái . Thanh niên kia tủm tỉm cười đáp :- Ỷ lớn hiếp nhỏ thì đúng là không phải hảo hán, đúng thật. Tiểu muội, ngươi còn nhỏ tuổi hơn gã, hãy đấu với gã đi!- Ðược lắm .Cô giơ kiếm lên vừa cười vừa hô:- Bớ Hoa sai, Hoa sai Tiểu Bảo tướng quân! Ta muốn lĩnh giáo mấy cao chiêu của tướng quân đây !Ba hán tử đứng bên Vi Tiểu Bảo khẽ dựng kiếm đụng vào áo gã, đồng thanh giục:- Hãy động thủ đi!Thanh niên kia vung tay 1 cái, thanh trường kiểm bay ra cắm trước mặt Vi Tiểu Bảo.Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:- Ta chẳng hiểu chút gì về kiếm thuật, nhất định không đánh nổi vị tiểu cô nương này.Nhưng gã làm phách nói:- Ỷ lớn hiếp nhỏ đâu.phải đấng anh hùng! Lão gia còn lớn hơn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366039/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.