Ðào cung Nga ở chốn thâm cung mấy chục năm, ít khi trò chuyện cùng ai. Mụ nghe Vi Tiểu Bảo nói năng bẻm mép cũng lấy làm hứng thú, vừa cười vừa bảo gã:- Ta chắc Diêm Vương thét tả hữu: "Kéo thằng lỏi này ra đánh cho gã một chập."Vi Tiểu Bảo cười hỏi:- Thật thế không? Nhất định Diêm Vương lão gia nổi lôi đình, râu chổng ngược lên ngài quát: "Lúc sống mi hồ đồ thì còn được, sao chết rồi mi cũng hồ đồ? Nếu nơi trẫm đây toàn loại quỷ hồ đồ thì trẫm cũng thành một vị Diêm chúa hồ đồ hay sao?"Rồi cả hai cùng cười rộ.Vi Tiểu Bảo lại hỏi:- Sau còn gì nữa?Ðào Cung Nga đáp :- Ta nghe bọn chúng ở dưới bếp bàn khẽ với nhau. Một tên nói: Thái Hậu ban thánh dụ bắt sống được thằng tiểu quỷ đó là hay nhất. Bằng không cứ chém cho gã một đao chết tươi. Có điều phải lục soát trong mình gã hễ thấy thứ gì đều phải đem về phúc trình hết, không được thiếu một vật. Tên khác nói: "Gã tiểu quỷ lớn mật dám lấy cắp cả kinh Phật mà Thái Hậu hàng ngày tụng niệm. Quả gã không muốn sống nữa, trách gì Thái Hậu chẳng nổi nóng.Thái Hậu còn dặn đi dặn lại vật trọng yếu nhất là mấy bộ kinh Phật của ngài."Mụ ngừng lại một chút rồi hỏi:- Tiểu huynh đệ ! Ngươi có lấy kinh Phật của Thái Hậu thật không? Phải chăng tổng đà chủ của tiểu huynh đệ đã sai ngươi lấy thứ đó?Mụ vừa hỏi vừa nhìn Vi Tiểu Bảo không chớp mắt.Vi Tiểu Bảo động tâm. Ðột nhiên gã tỉnh ngộ, tự nhủ:- Phải rồi !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366008/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.