Thực ra vi Tiểu Bảo chẳng biết Lưu Nhất Chu là người thế nào.Gã chỉ đoán hắn là ý trung nhân của Phương Di tất nhiên phải là chàng trai tuấn tú.Ðồng thời hắn lại là sư ca của hai cô, chắc võ công cũng vào hạng khá, gã liền nói bịa ra như vậy.Quả nhiên Mộc Kiếm Bình đáp:- Ðúng rồi! Ðúng rồi! Chính y đấy. Y làm sao?Vi Tiểu Bảo thở dài nói:- Hỡi ơi! Té ra vị Lưu sư phó này là người yêu của Phương cô nương...Gã nói tới đây, bỗng ngoài cửa có tiếng bước chân đi tới rồi một người cất tiếng gọi:- Quế công công ! Thái Hậu ban thưởng đây...Vi Tiểu Bảo mừng thầm, nghĩ bụng:- Mẹ kiếp ! Mụ điếm không đến gặp lão gia, lão gia cũng không đến bái kiến mụ thì đã sao?Lão gia không sợ mình chết, trái lại mụ lại sợ lão gia chết.Ðoạn gã dõng dạc đáp :- Tạ ơn ban thưởng.Vi Tiểu Bảo mở cửa bước ra nhìn tên thái giám mang đồ vật đến, cúi đầu tạ ơn Thái Hậu ban thưởng.Gã cầm lấy cái hộp gỗ chạm trổ mở ra coi thì thấy bên trong quả nhiên có đặt một bình thuốc.Gã liền móc túi lấy tấm ngân phiếu năm mươi lạng bạc thưởng cho tên thái giám kia.Tên thái giám mừng như bắt được của rơi.Gã không ngờ làm một việc dễ dàng mà được đến năm chục lạng bạc.Vi Tiểu Bảo trở vào phòng rồi mở bình lấy một viên thuốc uống.Phương Di hỏi:- Quế đại ca! vị Lưu. .. Lưu sư ca đó tình trạng thế nào?Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:- Con đượi thối tha này trước nay chưa được câu nói nào tử tế với mình.Từ lúc thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1365992/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.