Bỗng nghe có tiếng người hô :- Thánh Thượng xuống chỉ triệu Tiểu Quế Tử lập tức ứng hầu.Vi Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng:- Ðêm nay ta đang lo không tìm được cơ hội bái kiến Hoàng Thượng để tâu trình về vụ lộn xộn này.Ngờ đâu Hoàng Thượng lại xuống triệu tuyên chỉ thì còn gì hay bằng?Xác chết Thuỵ Ðống đành bỏ lại vậy, không đem ra được.Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, miệng lên tiếng đáp :- Xin chờ nô tài mặc áo rồi lập tức ra ngay.Gã nhẹ nhàng đẩy xác chết Thuỵ Ðống vào gầm giường rồi giơ tay ra hiệu cho tiểu Quận Chúa và Phương Di đừng nhúc nhích và đừng lên tiếng.Vi Tiểu Bảo toan bước ra khỏi cửa, chợt động tâm tự nhủ:- Con điếm họ Phương này không thể tin cậy được. Biết đâu thị chẳng lấy cắp đồ của mình?Gã liền cầm hai cuốn võ công đồ phổ và những tập kim phiếu, ngân phiếu đút vào bọc rồi mới tắt đèn bước ra khỏi phòng.Ngoài cửa phòng đã có bốn tên thái giám đứng đó, nhưng toàn là lạ mặt chưa từng quen biết .Tên thái giám đi đầu cười nói:- Quế công công ! Nửa đêm mà Hoàng Thượng còn có lệnh triệu công công đủ tỏ ra lượng thánh bao la, đối với công công không phải tầm thường.Vi Tiểu Bảo nói:- Có thích khách lẻn vào cung, tại hạ đương mong được bái kiến Hoàng Thượng để vấn an long thể, nhưng chưa thấy tuyên triệu, đêm khuya không dám thiện tiện vào kiến giá.Viên thái giám kia nói:- Quế công công tận trung như vậy, trách nào Hoàng Thượng chẳng thương yêu.Hắn nói rồi xoay mình cất bước đi trước dẫn đường.Vi Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1365989/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.