Vi Tiểu Bảo thấy Tiền lão bản ra chiều bẽn lẽn.Gã ngẫm nghĩ một lúc mới hiểu chuyện, miệng lẩm bẩm:- Té ra hắn cho mình là thái giám thì đem tiểu Quận chúa giao cho mình trông coi không ngại gì đến tiếng thanh bạch của thị.Nguyên gã không phải là thái giám thực sự, nên phải nghĩ một lúc mới hiểu.Bằng không Tiền lão bản chỉ hở ra một câu đầu là gã biết ngay.Nên biết trong Thiên Ðịa Hội chỉ mình Cận Nam đã sờ vào người gã nên hiểu gã không phải là thái giám.Cả đến Mao Thập Bát cũng cho là gã bị hoạn rồi bắt buộc phải sung chức tiểu thái giám.Hắn còn hối hận không thể bảo vệ chu toàn cho gã, cứu gã ra khỏi Hoàng cung để gã bị liên luy thành phế nhân.Mỗi lúc hắn nghĩ tới nghĩa vụ này lại tự thẹn với mình.Tiền lão bản lại nói:- Lúc thuộc hạ đem tiểu Quận chúa vào trong cung chỉ điểm huyệt thần đường, huyệt dương cương trên lưng và huyệt thiên trụ sau gáy cô để cô không cựa cạy và nói năng gì được.Khi nào Vi hương chủ buông tha cho cô ăn cơm thì chỉ việc giải khai huyệt đạo cho cô.Nhưng hay hơn hết là điểm vào huyệt Hoàng Khiêu trên đùi cô để cô khỏi trốn chạy.Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:- Bọn người trong Mộc vương phủ bản lỉnh rất cao thâm.Vị tiểu cô nương này tuy dường như không hiểu võ công, song cũng nên đề phòng.Vi Tiểu Bảo toan hỏi:- Huyệt Thần đường, huyệt Hoàn khiêu là gì? ở chỗ nào? Ðiểm làm sao? Giải thế nào?Nhưng gã lại nghĩ:- Ðã làm Hương chủ Thanh Mộc đường, lại là đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1365979/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.