Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:- Té ra là thế.Vậy trong trường hợp động thủ với đứa con nít như tại hạ, cũng phải cả hai vị hiền huynh đệ liên thủ xông vào.Bạch Hàn Phong tức quá gầm lên một tiếng, phóng chưởng nhằm đánh xuống đầu Vi Tiểu Bảo.Tô Cương vội đưa tay trái ra nắm lấy cổ tay Bạch Hàn Phong và can ngăn gã:- Bạch nhị đệ ! Như thế không được !Bạch Hàn Phong vừa cựa mạnh vừa la:- Tên. .. tên tiểu quỷ này. .. mạt sát cả gia huynh mặc dầu y đã từ trần.Vi Tiểu Bảo trong lúc nhất thời chỉ muốn nói cho thích miệng, gã không nghĩ đến Bạch Hàn Tùng đã chết rồi cũng bị chỉ trích. Gã còn muốn nói giễu mấy câu nữa, nhưng thấy Bạch Hàn Phong hung dữ như người điên, nên trong lòng kinh hãi không dám nói nữa.Tô Cương lại giảng giải:- Bạch nhị đệ. Oan có đầu, nợ có chủ.Gã họ Từ đã hại mạng Bạch đại đệ, vậy chúng ta chỉ có thể kiếm họ Từ để thanh toán.Bạch Hàn Phong hầm hầm ngó Vi Tiểu Bảo nói:- Một ngày kia ta sẽ rút xương lọc da ngươi.Phàn Cương vặn Tô Cương:- Tô tam hiệp. Tam hiệp bảo Từ đại ca của bọn tại hạ đã hại mạng Bạch đại hiệp thì chữ "hại" đó tưởng nên châm chước mới phải.Bạch nhị hiệp đã nói hai bên tỷ võ ở Thiên Ðàn.Từ đại ca một mình phải chọi với hai người, yđã không dùng ám nguỵ kế lại không ỷ vào số đông để thủ thắng.Vậy đó là một cuộc tỷ đấu quang minh chính đại thì sao lại bảo là Bạch đại hiệp bị Từ đại ca hại mạng được?Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1365977/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.