Vi Tiểu Bảo nhớ lại ngày trước đã gặp chị em họ Phương trong Mộc vương phủ trên đường đi Tô Bắc, gã đã bị Mao Thập Bát cầm roi ngựa quất túi bụi.Tuy trong lòng gã rất bội phục Mộc Vương gia, nhưng phải chịu một trận đòn nhừ tử.Hôm ấy gã thấy Mao Thập Bát tỏ ra sợ hãi kính cẩn nên cũng không tức giận.Gã nói:- Ðường vương đã là chân mệnh thiên tử, vậy bọn họ không nên tranh chấp nữa mới phải.Nghe nói Mộc Vương gia là một nhân vật rất tử tế, rất biết điều, e rằng sau khi lão nhân gia quy tiên rồi, bọn thủ hạ có một số người sinh chuyện rắc rối.Gã nói câu này trúng vào tâm lý mọi người, dưới nhà hầm quần hào đồng thanh hô:- Vi hương chủ nói đúng quá !Ðạo nhân lại lên tiếng:- Anh hùng hảo hán trên chốn giang hồ vì nể mặt Mộc Vương gia nên hễ thấy lá cờ trắng nhỏ viền màu lam đều tỏ ý kính trọng nhường nhịn. Do đó mà cả con chó con mèo trong Mộc vương phủ cũng kiêu ngạo hợm mình. Từ đại ca của chúng ta là người rất biết điều mà lại trung nghĩa . Trước kia đã phục thị Ðường vương thiên tử, thuỷ chung giữ tấm lòng son. Mỗi khi nhắc đến đức tiên đế là y lại sa lệ. Ðây nhất định là người trong Mộc vương phủ đã ăn càn nói rỡ khinh mạn đến đức Tiên đế nên y không nhịn được mà phải đối đáp rồi gây nên cuộc đấu khẩu. Nếu không thế thì chẳng khi nào Từ lão ca lại động thủ với người trong Mộc vương phủ.Cao Ngạn Siêu nói :- Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1365974/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.