“Khi chiếc cúc áo cuối cùng rơi xuống, thì cũng là lúc một cô gái mất đi tất cả. Sự trong trắng, sự thuần khiết và sự vui tươi yêu đời cũng không còn. Trách ai đây? Trách bản thân mình là người duy nhất, hay trách người đã khiến bản thân mình như vậy?”
…
Trên một chiếc giường xa hoa rộng rãi, Tiêu Dao nằm trên đó đôi mắt nhắm chặt. Hai tay cô đặt lên bụng của mình, chiếc áo sơ mi trên người vì bị va chạm mà trở nên nhăn nhúm hết.
Người đàn ông từ bên ngoài đi vào, đi về phía giường, gương mặt lạnh lùng nhìn Tiêu Dao. Những ngón tay thon dài đưa ra vuốt nhẹ gương mặt của cô, đúng là như những gì hắn suy nghĩ cô thật sự có làn da rất đẹp.
Bàn tay từ từ di chuyển xuống một chút, đến đôi môi đỏ mỏng không chút son phấn nào thì dừng lại. Tay miết nhẹ nó, làn da dưới lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên run lên.
Hắn hài lòng mỉm cười, từ từ cởi bỏ những cúc áo sơ mi trên người của cô ra. Từng cúc, từng cúc nhẹ nhàng. Làn da trắng trẻo cũng hiện ra trước mặt, đôi môi mỏng cong lên đầy kỳ lạ. Đôi mắt phượng hẹp tỏ ra thích thú. Cúc áo cuối cùng cũng được cởi ra, bàn tay của hắn di chuyển từ cổ cô mà đi xuống dưới. Cúi đầu đặt từng nụ hôn lên đó, mỗi nơi đi qua đều để lại một dấu hôn mờ ám.
Tiêu Dao có thể cảm nhận được thân thể của mình có chút không đúng. Cô cảm thấy đau vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791935/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.