“Tôi đẹp tới mức cô nhìn không rời mắt?” Lam Thiên Hạo quay qua hỏi.
Tiêu Dao nhếch miệng cười nói: “Nếu anh đẹp thì tôi sẽ là tiên nữ giáng trần không ai sánh bằng.”
“Lời nói của cô là đang tự khen mình hay chê tôi đây?”
“Tùy anh thôi, muốn nghĩ như thế nào là chuyện của anh.”
Lam Thiên Hạo nhìn cô, tài ăn nói của cô thật sự khiến hắn bất ngờ. Không những khiến hắn tức giận mà còn khiến hắn không thể nói được gì. Ngồi xuống chiếc ghế sạch nhất trong nhà, giọng nói như chủ nhà:
“Ngồi đi, chúng ta nói chuyện chính.”
Tiêu Dao đưa mắt nhìn, rõ ràng đây là nhà cô sao người đàn ông này lại làm như hắn là chủ nhà mà ra lệnh cho cô chứ? Tiêu Dao nhìn hắn không rời hỏi:
“Có phải anh nhầm rồi không? Đây là nhà của tôi, anh đứng lên đi.”
Lam Thiên Hạo cau mày không hiểu, hắn ngồi yên ở đó không nhúc nhích. Tiêu Dao cảm thấy tên này đúng là thiếu học thức giống như Tiểu Hiên nói, cô bước về trước kéo hắn đứng dậy. Nhưng cô sai rồi, sức lực của đàn ông và phụ nữ vốn khác nhau, cô vừa kéo hắn liền bị hắn kéo ngược lại, cả người nằm dài trong lòng hắn sau một giây.
Tiêu Dao trợn tròn mắt sợ hãi nhìn về phía trước, gương mặt của Lam Thiên Hạo căng ra, một giây sau hắn nhếch môi cười. Cô đặt hai tay lên ngực của hắn muốn dậy nhưng bị kéo lại, một lần nữa nằm trong ngực của hắn.
“Không ngờ cô lại nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791918/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.