Buổi ăn này kéo dài hai giờ đồng hồ cuối cùng cũng xong. Tiêu Dao buồn ngủ nên đi ngủ sớm, Lam Thiên Hạo cũng không thể ở lại lâu vì còn có việc, lúc này chỉ còn Phùng Tuấn và Tiểu Hiên ở ngoài phòng khách.
Một tháng không có Tiêu Dao bên cạnh anh luôn tới chăm sóc cô ấy. Tiểu Hiên dựa người vào lưng anh, hai người cùng nhau xem tivi.
“Em có cảm thấy trước khi về người đàn ông kia gương mặt xanh tái không? Trán và mặt chảy rất nhiều mồ hôi, em thấy đúng chứ?” Phùng Tuấn hỏi.
“Đúng đấy, em cũng nhìn thấy. Hình như Tiêu Dao đã bỏ cái gì đó vào cốc bia của anh ta, cậu ấy cũng thật tuyệt, có thể làm như vậy với người đàn ông đó.”
“Liệu có gây chết người không?”
“Chắc không đâu, cậu ấy thích đùa nhưng chưa bao giờ hại người khác.”
“Anh chỉ mong là như vậy thôi, nếu anh ta có chuyện không phải ba chúng ta là người đáng thương sao?”
Tiểu Hiên gật đầu đồng tình với Phùng Tuấn, cô chỉ mong Lam Thiên Hạo không có chuyện gì nếu không cả ba chắc chắn không sống được.
…
Sáng hôm sau, Tiêu Dao đi học bình thường, cô nghỉ ở nhà một tháng cũng may có Tiểu Hiên xin nghỉ học giúp cô, nếu không hôm nay cứ như vậy đi học giáo viên sẽ hỏi cô cặn kẽ. Cả hai vừa mở cửa đã thấy Hạo Tam đứng bên ngoài chờ, anh nở nụ cười nói:
“Cô Tiêu, Lam Tổng nói tôi tới đón cô đi học.”
Tiêu Dao suýt nữa thì ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791872/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.