“Thừa nhận mình yêu là một điều rất khó đối với nhiều người, cứ như vậy tự dằn vặt nhau, tổn thương nhau đến khi thương tích đầy mình mới thôi.”
…
Ngày hôm sau Lam Thiên Hạo mở cửa bước vào phòng Tiêu Dao, cô vẫn ngồi dưới đất từ đêm qua tới giờ, điện thoại, đồ đạc trong phòng vẫn nguyên vẹn. Cô cứ như vậy mà ngồi dưới đất, ngồi cả đêm? Hắn vừa muốn bước đến giọng nói của Tiêu Dao bỗng nhiên vang lên khiến hắn đứng yên tại chỗ:
“Đừng đến đây, đứng yên đó, đừng lại gần tôi. Tôi không muốn nhìn thấy anh, anh là kẻ giết người, tôi hận anh, hận anh.”
Lam Thiên Hạo đứng yên tại chỗ nhìn gương mặt của Tiêu Dao, gương mặt nhợt nhạt trắng bệch. Mới có một đêm thôi cô đã gầy đi rất nhiều.
“Tôi, tôi…” hắn không thể nói được gì ngoài từ tôi. Hắn đứng yên tại chỗ nhìn cô không rời.
“Là anh, là anh khiến ba mẹ tôi tức giận, là anh khiến tôi mang thai khi tôi không muốn, anh ép bức tôi, cưỡng đoạt tôi, bắt tôi phải ở bên cạnh anh, tất cả là tại anh. Tại sao người độc ác như anh lại không chết, tại sao người chết là ba của tôi? Tại sao anh nói đi, rốt cuộc anh còn muốn làm gì? Muốn bức tôi đến mức nào mới chịu dừng lại hả?” Tiêu Dao tức giận hét lên với người đàn ông.
Lam Thiên Hạo nắm chặt hai tay lại, hận không thể bịt chặt cái miệng nhỏ của cô lại. “Em cứ việc hận tôi, nhưng em phải ăn cơm. Chẳng lẽ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791830/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.