“Cô đi đi, từ giờ trở đi đừng để tôi gặp lại, cũng đừng để tôi nhìn thấy cô. Nếu để tôi nhìn thấy tôi sẽ không tha thứ cho cô.” Lam Thiên Hạo lạnh lùng nói.
“Anh không tin lời tôi sao?” Tiêu Dao kéo cánh tay của hắn lại nói.
“Cô lấy gì để tôi tin? Đừng quên chính cô là người có ý nghĩ giết chết bà nội của tôi, cô còn muốn khiến tôi đau khổ, muốn tôi cảm nhận được nỗi đau giống như cô. Cô thành công rồi, bà nội tôi chết rồi, tôi hiện tại rất đau khổ, cô đạt được ý định rồi đấy, cô hạnh phúc lắm đúng không? Đang cười tôi trong lòng đúng không? Bà nội tôi không còn nữa, xem như tất cả mọi thứ chấm dứt ở đây, cô sẽ trở về với cuộc sống mà cô mong muốn.” Lam Thiên Hạo lạnh lùng đẩy tay cô ra nói.
Tiêu Dao lắc đầu ý nói không phải như vậy, thật sự không phải nỗi của cô, cô không làm cái gì hết. Nhưng cô lại không thể nói ra, không phải cô muốn rời đi sao? Không phải cô muốn bà nội hắn chết và khiến cho hắn đau khổ sao? Lúc này đây mọi chuyện đã thành sự thật rồi, vậy tại sao cô lại không vui vẻ? Tại sao cô lại không cảm thấy hạnh phúc? Trong lòng cô chỉ có đau, có khó chịu bởi những câu nói của hắn.
“Không nói được đúng không? Tiểu Bảo tôi sẽ chăm sóc, từ giờ trở đi tôi không muốn nhìn thấy cô, tốt nhất cô đi xa một chút và đừng bao giờ để tôi gặp lại.” Nói xong Lam Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791797/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.