Cố Viễn, Tiểu Mai và Hương Hương ngồi lại vào bàn bên cạnh cô, Tiểu Mai nói: “Cậu là người may mắn nhất ở đây đấy, trong phòng hơn một trăm người mà một mình cậu ngồi ở đây.”
“Đúng đấy.” Hương Hương nói, sau đó rót rượu đưa cho mọi người.
“Tớ còn không biết là may mắn hay bất hạnh đấy.” Cô nhìn tờ phong bì nói.
“Dù không biết ra sao nhưng cứ vui trước đã.” Hương Hương nói.
“Tớ đi nhà vệ sinh chút, các cậu cứ uống đi.” Tiêu Dao đứng dậy nói.
“Cậu đi được không đấy? Tớ thấy bước chân của cậu không được ổn.” Cố Viễn hỏi.
Tiêu Dao xua tay nói: “Không sao, tớ rất ổn, yên tâm, dù say tớ cũng biết đường trở về phòng nhé!” Nói xong cô bước nhanh về trước.
Đi vệ sinh xong cô đứng nhìn mình trước gương, thật xinh đẹp, vì uống rượu nên gương mặt có chút đỏ. Cô tô thêm chút son sau đó bước ra ngoài, vừa hay lại nhìn thấy bóng lưng giống Triệu Hiểu Hiểu đang đi ở phía trước. Cô giống như ma xui quỷ khiến mà đi theo bóng lưng đó, đến một căn phòng thì dừng lại.
Nếu người đó là Triệu Hiểu Hiểu thì thì có thể Lam Thiên Hạo cũng ở trong, còn nếu không có hắn thì cô ta đã đi cùng một người đàn ông khác. Nhìn cách ăn mặc hở hang như vậy giống như đang đi tiếp khách, cô phải tìm ra chứng cứ Triệu Hiểu Hiểu làm chuyện có lỗi với Lam Thiên Hạo. Nhưng sau khi nghĩ xong cô bỗng nhiên cau mày, sao cô lại tìm chứng cứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791750/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.