Xuống dưới nhà Tiêu Dao và Tiểu Bảo ngồi vào bàn ăn. Lam Thiên Hạo bước xuống ngồi vào chiếc ghế của mình nói: “Ăn sáng thôi, hôm nay ba đã làm rất nhiều món đấy. Tiểu Bảo ăn nhiều một chút.”
Tiểu Bảo cười gật đầu, cậu nhóc lấy món mà mình thích ăn sau đó ăn. Cả quá trình Tiêu Dao luôn yên lặng, những món ăn hôm nay thật sự rất ngon, cô cảm giác tay nghề của hắn đã lên hơn năm năm trước.
“Ngon không?” Lam Thiên Hạo hỏi.
“Ừm, ngon lắm.” Tiêu Dao trả lời đại.
Lam Thiên Hạo không nghĩ cô sẽ trả lời nên trong lòng rất vui. Hắn múc cho cô một chút cháo nói: “Món này cũng ngon, đây là món mới tôi đã tập làm, và là lần đầu tiên làm cho em ăn.”
Tiêu Dao suýt nữa thì nghẹn ở cổ họng, cô cau mày không vui nhưng vẫn tiếp tục ăn. Được một lúc cô nói: “Cảm ơn, ăn rất ngon.”
Tiểu Bảo bên cạnh hiểu hết những gì hai người nói, trong lòng cậu rất vui. Nếu ba mẹ cứ thế này cậu sẽ sớm có em gái hoặc em trai để chơi.
“Con cười cái gì đấy? Điệu cười rất gian xảo.” Lam Thiên Hạo nhìn cậu hỏi.
Tiểu Bảo lắc đầu, gương mặt bình tĩnh nhìn hắn giống như không có gì. Cả ba lại yên lặng ăn cơm, Tiểu Bảo ăn cơm xong muốn xem tivi nhưng bị vú Dung chặn lại.
Tiểu Bảo đưa đôi mắt đang thương nhìn, bà ngồi xuống trước mặt cậu bé giải thích: “Hôm nay tivi hỏng không xem được, con lên phòng chơi với bà được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791743/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.