Edit+Beta:Tieumanulk
Sáng sớm tinh mơ,trên bầu trời bao la mênh mông không một ánh sao.Diệp Hòa nắm một cành cây trong rừng chặt xuống làm mộc côn chống đở đi suốt cả đêm trong trời tuyết.Cũng may buổi tối trời không đổ tuyết mà sau khi nàng thoát khỏi đoàn người Khiêm Tiểu vương gia,ở trên cành một cây đại thụ sâu trong rừng lấy xuống áo choàng nhung lúc trước giắt lên.Áo choàng này nhìn thôi đã biết không phải tầm thường,mặc dù dày nhưng mặc lên người lại không có vẻ cồng kềnh,hết sức ấm áp thư thái.Nếu không phải có cái áo choàng này chống lạnh chỉ sợ tiếp tục kiên trì đi nàng sẽ chết trong băng tuyết ngập trời.
Bất quá nàng tin tưởng tình trạng lạnh cóng này sẽ không kéo dài quá lâu,mấy ngày hôm trước ở trên xe ngựa Khiêm Tiểu vương gia,trên đường thường xuyên gặp những thương khách vận chuyển hàng hóa,nàng chỉ cần kiên trì đến trời sáng xin những thương khách đi ngang qua đưa nàng rời đi là có thể thoát khỏi khốn cảnh.
Diệp Hòa đã mệt không chịu nổi đành phải dừng bước chống mộc côn đứng thở hổn hển.Nhưng nghĩ tới đây như được người ta cỗ vũ sinh ra vài phần khí lực,nắm chặc Mộc Côn tiếp tục giẫm lên mặt tuyết đi thẳng về phía trước.
Chậm chạp cất bước đi tới,bốn phía yên lặng bỗng nhiên mơ hồ truyền đến tiếng huyên náo binh khí va chạm.Diệp Hòa trong lòng cả kinh lập tức ngã ở trên mặt tuyết giả trang tử thi không nhúc nhích.Nàng khoác áo choàng nhung thuần trắng mang theo mũ cùng màu,giờ phút ngã trong đống tuyết như hòa vào nhau,sắc trời mờ mịt không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/172535/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.