Edit: Tieumanulk
Mặc dù trong thời khắc nguy hiểm vừa rồi y đã cứu nàng cứu Kỳ Mạch nhưng Diệp Hòa vẫn không cách nào hào hỏi tươi cười với y như dĩ vãng, nàng thật lòng xem y như bằng hữu, vậy mà y lừa gạt nàng cô phụ tín nhiệm của nàng.
Tú Thiểu Thược nhanh chân bước đến, trong lòng đều là ân cần cùng lo lắng, thế nhưng khi đối mặt với ánh mắt xa lạ lạnh như tuyết, y bỗng nhiên dừng bước khuôn mặt tuấn mỹ nhuộm lên vẻ khổ sở, vẻ áy náy còn xen lẫn đau đớn khó nén.
“Lớn mật! Tú Thiểu Thược, một kẻ bình dân như ngươi mà dám công khai mang binh tiến cung, có phải ngươi muốn mưu phản? Cho dù ngươi phú khả địch quốc, có thiên quân vạn mã nhưng ngươi không phải tử tôn hoàng tất, danh bất chính ngôn bất thuận chẳng lẽ không sợ dân chúng Đại Kỳ bất mãn để lại tiếng xấu muôn đời sao?” Chẳng biết lúc nào thái tử Kỳ Hách một thân bụi bậm đứng lên, sửa sang lại áo bào, lẽ thẳng khí hùng lớn tiếng quát!
“Ai nói y là một kẻ bình dân? Ai nói y không phải tử tôn hoàng thất?” Thanh âm già nua uy nghiêm đúng lúc vang lên, một vị lớn tuổi người mặc quan bào từ trong đám người đi ra chậm rãi dò xét bốn phía, giọng càng thêm nghiêm túc: “Hiện đã qua nhiều lần chứng thật, Cát Hầu gia nhà họ Tú chính là thái tử tiền triều, Tú thiếu gia chính là huyết mạch duy nhất của thái tử!”
Kỳ Hách cả người chấn động, đáy mắt hiện lên tuyệt vọng cùng khủng hoảng, trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635999/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.