Edit: Tieumanulk
Kỳ Mạch cầm tay nàng, các đốt ngón tay rõ ràng thon dài mà có lực, chậm rãi giải thích “Bình Lạc Thành thường xuyên có bão cát, khí trời lại rét lạnh, đến mùa đông thì nhiệt độ lại tăng lên, dù vết thương nàng không còn đáng lo ngại nhưng khó tránh khỏi tái phát, dưới cái lạnh mùa đông vết thương tại ngực nhất định đau đớn khó nhịn, ta sao nở để nàng chịu khổ? Ta bị đày đi biên cương tuy do phụ hoàng ra lệnh nhưng chỉ cần giải quyết tốt chiến sự lần này là có thể lập công chuộc tội, chúng ta cũng có thể nhanh rời khỏi nơi đây.”
Diệp Hòa ngập tràn cảm động, lắc đầu nói: “Kỳ Mạch, thiếp không sợ khổ......”
“Ta biết nàng không sợ khổ.” Kỳ Mạch cắt đứt lời nàng, ngay sau đó hỏi: “Nhưng con của chúng ta thì thế nào?”
Diệp Hòa nhất thời ngây ngẩn cả người, Kỳ Mạch nhân cơ hội nói tiếp: “Ta và nàng vốn không phải người nơi này cũng không thích ứng được thời tiết bất thường tại nơi đây, hiện tại cứ cho chúng ta có thể chịu nổi nhưng nếu nàng mang thai thì thế nào? Nữ nhân có thai cần nhất được dưỡng thai trong một hoàn cảnh tốt, chẳng lẻ nàng muốn ở lại nơi giá rét này khiến cho con của chúng ta vừa sinh ra đã thể kém nhiều bệnh?”
Đúng vậy, hiện tại chỉ đầu mùa đông thôi mà nơi này đã lạnh đến run lập cập, đến khi thật sự vào đông bọn họ làm sao vượt qua? Nơi này thường xuyên có bão cát, không khí cũng không trong lành đúng là không thích hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635980/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.