"Vương gia, ngài có biết ngài hiện tại đang làm cái gì không a? Trong cung đã truyền đến tin tức bát gia mưu phản chúng ta vốn nên phong tỏa cửa thành ra lệnh cấm quân đuổi bắt loạn đảng nhưng ngài lại mở rộng cửa thành, dời đi cấm quân thủ thành việc này đồng nghĩa với tội phản quốc a......"
Kỳ Mạch lại chau lông mày nhưng không có lên tiếng như đang cân nhắc tính toán cái gì.
"Vương gia! Xin ngài nghĩ lại!" A Lỗ gặp chủ tử không đáp ứng sốt ruột vội vàng khuyên nhủ: "Thuộc hạ cho rằng khả năng vương Phi bị ép buộc cực kỳ nhỏ, loạn đảng chỉ muốn uy hiếp ngài thôi, ngài trăm triệu không thể mạo hiểm lớn như vậy......"
"Ngươi cũng nói cực kỳ nhỏ có nghĩa không phải tuyệt đối." Kỳ Mạch vốn còn đang trầm mặc bỗng nhiên mở miệng, lời của cắt đứt vừa dứt ánh mắt trong trẻo lạnh lùng mà bình thản,biểu tình chăm chú hỏi: "Lỡ như là thật. Lỡ như ta không làm theo lời Kỳ Tử Phỉ, y rơi vào đường cùng không đường trốn chạy biết đâu làm hại Hòa Nhi cùng thịt nát xương tan thì thế nào?"
Vừa nghe lời này A Lỗ quá sợ hãi hét lên: "Lỡ như? Vương gia, ngài chỉ vì một phần vạn này mà không tiếc mang tội phản quốc? Ngài có biết tội này nặng cỡ nào không? Từ cổ chí kim vương Công quý tộc cho tới thái tử, một khi trên lưng gánh tội phản quốc đắc vĩnh viễn không thể xoay chuyển vận mệnh, nặng thì thậm chí mất đi tánh mạng!"
"Không cần khuyên nữa." Ánh mắt Kỳ Mạch co rút nghiễm nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635964/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.