Khuôn mặt Tú Thiểu Thược ngập tràn hưng phấn kề đến… thấp giọng rỉ tai: “Hòa Hòa,nàng có nhìn thấy ánh mắt giết người của Kỳ Cửu kia chưa? Hắn hiện tại nhất định sắp tức chết.”
Không cần ngẩng đầu Diệp Hòa cũng đã cảm nhận được tầm mắt lạnh lùng phóng về phía mình,không khỏi tò mò quay sang Tú Thiểu Thược hỏi: “Ngươi cùng Khiêm Vương từng quen biết?”
Tú Thiểu Thược gật đầu lia lịa,mắt lộ ra hung quang tức giận vô cùng nói: “Đâu nhẫn dừng lại ở đụng chạm! Hòa Hòa,nàng quên rồi sao,lần trước hắn đem ngươi giấu ở Kim Lân điện,chết sống không để ta gặp được nàng,thiếu chút nữa hại ta tức chết.” nói đến đây bỗng nhiên lại vui vẻ cười lên: “Nàng nhìn đi,hiện tại cuối cùng đến phiên hắn.”
Nhìn vẻ mặt kích động của Tú Thiểu Thược như mười năm tuyết hận rốt cục đã báo.Diệp Hòa vô lực thở dài,nhìn sang nơi khác không muốn nói chuyện cùng đồ ngốc này.
Trong điện tiếng người nói chuyện hết sức náo nhiệt,đám văn võ đại thần hoặc nịnh nọt không thì khen tặng lẫn nhau,đôi khi hắng giọng cầu chúc giao hảo hai nước Bắc gia cùng Đại kỳ,về phần kỳ đế lại cùng hai cô cháu kia thảo luận chi tiết liên thân.Diệp Hòa không cảm thấy hứng thú với mấy chuyện đó,rỗi rãnh buồn bực nhàm chán,ánh mắt thỉnh thoảng lơ đãng quét qua thân ảnh ám tử sắc,có thể thấy bên cạnh hắn không có người nào cùng nói chuyện,những hoàng tử khác đều ba người chụm lại một chỗ,bên người còn kèm theo mỹ nhân xinh đẹp,chỉ có một mình hắn ngồi một bàn tự rót tự uống,ở trong đám người có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635943/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.