"CHÁY! CHÁY RỒI!"
một người la thất thanh, một khoảng vườn xanh tốt chẳng hiểu sao bỗng cháy dữ dội. Mọi người gần đó nghe vậy liền chạy tới dập lửa, miệng không ngừng lo lắng than vãn : "Tiêu rồi! Khu vườn này Cung Chủ rất thích. Kẻ nào to gan dám phóng hỏa?"
Hoài Lâm và cô gái đang bao việc, bỗng có biến thì vội leo lên bờ tìm chỗ nấp. Hắn không ngừng lẩm bẩm : "Tự dưng có cháy? Chẳng lẽ có người cố tình phá ta?"
Cô gái bên cạnh mặc vội chiếc váy mỏng, không đủ để che đi đường cong tuyệt đẹp của nàng. Buộc gọn mái tóc, nàng khẽ nói : " nơi này rất ít khi sử dụng lửa, lên không thể nào có cháy được."
"Lửa?" Hoài Lâm hỏi lại, trong đầu hắn nghĩ đến kẻ với kẻ năng bốc cháy như cây đuốc.
"Không lẽ Thủ Lĩnh chơi khăm ta?"
Hùng lúc này đang nấp ngay gần đó, nhưng hắn không hề để ý đến cuộc trò chuyện của hai người. Chỉ muốn trêu đùa một chút với Hoài Lâm, ai ngờ hắn sơ xuất đốt cả khu vườn. Sợ người ta phát hiện lên lẩn vào trong bụi ẩn nấp.
"Mau ra dập lửa!" Hoài Lâm mặc áo rồi định ra ngoài hỗ trợ mọi người dập lửa nhưng đã bị cô gái bên cạnh ngăn lại, nàng đỏ mặt nói : " Chàng ra ngoài để mọi người phát hiện ra thì xong đời!"
"Ủa là sao? Ta chỉ muốn giúp thôi mà!" Hoài Lâm gãi đầu khó hiểu.
"Ngốc quá! Nhìn lại mặt chàng đi" Nàng vừa nói vừa lấy ra tấm gương nhỏ.
Hoài Lâm dí mặt vào rồi hốt hoảng khi hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-than-ma/549120/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.