Tố Trinh tối sầm mặt, nhưng Cửu Huyền đã nói trước là Lực Cường rất nhát gái và thường hỏi những vấn đề tối kỵ nên nàng cũng không bất ngờ cho lắm : 
" Ngươi hỏi làm gì?" nàng nhẹ nhàng trả lời. 
"Ta...ta hỏi để tiện xưng hô thôi!!!" 
"Ngươi! Ta lớn hơn ngươi một chút nhưng không sao, ngươi có thể gọi ta là Tố Trinh." Nàng e lệ nói. 
"Ờ....ờ". 
Thấy Lực Cường bối rối nàng cất tiếng : 
"Ngươi nghĩ ta giống một yêu quái chuyên đi hại người?" 
"Ta...ta không...." 
"Được rồi...ta sẽ kể cho ngươi nghe một câu chuyện, chính xác hơn là về cuộc đời ta.Tin hay không thì tùy ngươi." 
Lực Cường không đáp. 
Tố Trinh bắt đầu kể...... 
20 năm trước tại một ngôi làng nhỏ ven sông Đà.... 
"Bắt lấy nó...đừng để nó chạy mất." 
"Không được giết...phải bắt sống!!!" 
Tố Trinh quần áo rách rưới, đang bỏ chạy thục mạng về phía khu rừng. Phía sau là khoảng 10 người tay cầm đuốc tay cầm đao đang hung dữ đuổi theo. Chạy được một đoạn thì nàng bị đuổi kịp. 
"Haha...chạy đâu cho thoát!!! Mau theo bọn ta quay về hưởng thụ hoan lạc thôi". 
Nàng biết mình không thể chạy thoát, nhưng vẫn cố chống cự : 
"Ta thà chết chứ không về đó đâu!!!" nói rồi nàng lao về phía một tảng đá định tự kết liễu thì BỘP!!!! 
Một cây gậy bay đến đập vào gáy khiến nàng gục xuống bất tỉnh... 
"Định tự tử à...đâu có dễ." Một gã ăn mặc trông như thợ săn bước ra, cả đám liền cúi chào : " Tề đại ca". 
Tề đại ca bước đến trước Tố Trinh, nâng cằm nàng lên cười nham hiểm: 
"Haha...mang ả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-than-ma/264545/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.