Ta nhảy dựng lên, vọt tới cửa, giữ chặt màn trướng: “Bá Ninh tiên sinh, ông không thể đi.” Mãn Sủng giật mình đứng lại.
Tào Tháo giận dữ, cũng chạy tới, cầm kiếm chỉ vào ta: “Tránh ra, nếu ngươi không tránh, có tin ta giết ngươi không.”
Ta nhìn ánh mắt hắn không chút nhượng bộ, một phát bắt lấy lưỡi kiếm đặtlên lồng ngực: “Tốt, nếu như chủ công thực sự hạ lệnh tàn sát toàn bộdân trong thành, giết tôi cũng được. Ta tình nguyện chết dưới kiếm củangài, cũng không thể trơ mắt nhìn ngài phạm sai lầm như vậy, sau này bịngười trong thiên hạ thóa mạ.” Ta bắt lấy kiếm, Tào Tháo theo bản năngthu kiếm lại, mũi kiếm theo đà xẹt qua tay ta, máu chảy ra, Tào Tháongây người.
Ta cũng không để ý tay mình, nhìnhắn đau khổ khuyên bảo: “Chủ công, Đào Khiêm giết người, tất nhiên đángchết, nhưng dân chúng đó không hề biết, bọn họ vô tội mà! Chủ công, tànsát toàn bộ dân trong thành thứ nhất sẽ hủy hoại thanh danh của chủcông, thứ hai sẽ mất lòng dân trong thiên hạ. Bá nghiệp của chủ công mới chỉ bắt đầu, mất lòng dân là không thể!”
TàoTháo nhìn tay ta giữ lưỡi kiếm, buông lỏng chuôi kiếm: “Ngươi, ngươigiỏi lắm… hừ.” Hắn xoay người trở vào: “Tử Liêm, kéo hắn ra.”
Ta cái gì cũng không quan tâm nữa, ngươi đã cố chấp như vậy, ta cũng đànhxin lỗi thôi. Hai tay cần lấy thân kiếm, dùng cán kiếm nhắm gáy Tào Tháo ném tới. Tào Tháo bất ngờ, không kịp có phản ứng, liền té ngã. Ta vộivã bước tới ôm lấy thân thể hắn.
Tào Hồng cùngMãn Sủng bị động tác bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174387/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.