Khi ta trở lại QuyênThành đã là trung tuần tháng tư. Tào Tháo vừa đánh bại quân Viên Thuậtxâm lấn, đuổi tên bất tài vô học này chạy một mạch tới Thọ Xuân. Trảiqua nhiều năm chiến tranh, mọi người đều có chút mỏi mệt, mắt thấy tìnhhuống hiện tại không tệ lắm, Tào Tháo hạ lệnh toàn quân nghỉ ngơi chỉnhđốn, ông ta cũng muốn xử lý cho tốt chính sự tại Duyện Châu, dù sao bâygiờ cũng là người đứng đầu ở Duyện Châu rồi.
Tatrở lại Quyên thành, không vội vàng đi gặp Tào Tháo, mà ở một nơi cáchphủ mục châu không xa, mở hiệu thuốc Đức Tường thứ ba. Khai trương đượcba ngày, ta mang theo lễ vật thịnh soạn, tới phủ mục châu của Tào Tháo,cầu kiến châu mục đại nhân. Tào Tháo được báo, cố nén kích động, hạ lệnh mời vào.
Cho gia đinh lui xuống rồi, Tào Tháokéo tay ta vào phòng trong: “Tử Vân, ngươi cuối cùng chịu về rồi. Thếnào, một năm nay có khỏe không? Để ta xem ngươi nào, ồ, người cao lớnhơn rồi, gầy hơn nữa.”
Nhìn hắn kích động nhưvậy, ta rất cảm động: “Chủ công, tôi rất tốt, không có chuyện gì. Tôilớn hơn một tuổi, đương nhiên phải cao hơn. Có điều, tôi không gầy đi,ngài mới thật gầy rất nhiều. Đúng rồi, Như trước tiên phải chúc mừng chủ công được lĩnh chức Duyện châu mục.”
Tào Tháo cười: “Vẫn là mưu kế của Tử Vân rất hay, ngay cả Tháo cũng không ngờ tới, tất cả đều tiến hành thuận lợi.”
Ta cười, mưu kế gì của ta, ta lúc nào mà nghĩ ra mưu kế đó, đây chẳng qualà sự thật lịch sử mà thôi: “Cái này, Tử Vân ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174379/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.