Trời đã sáng, mặt trời trái với sựngượng ngùng ba ngày trước (sương mù),sớm đã chiếu rọi trên tường thành Hạ Khẩu. Trải qua một đêm nghỉ ngơi chỉnh đốn và khích lệ tinh thần,tướng sĩ bên ta đằng đằng sát khí bày trận dưới thành, khiến bầu trờitươi đẹp nhiễm đầy âm khí. Lữ Bố và Thái Sử Từ mặc giáp trụ chỉnh tềđứng trước đội ngũ, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn ta. Ta không ra chiến trường, mà ở đằng sau trận ngẩng đầu nhìn binh sĩ trên tường thành, tìm thân ảnh đám người Lưu Bị. Tiểu binh trên đó vô cùng khẩn trương, tanhìn không rõ mặt bọn họ, nhưng có thể cảm giác được sự khủng hoảng vànóng ruột. Tiếng reo hò từ ba phía truyền đến, trên tường thành rấtnhanh thấy bóng Quan Vũ xuất hiện, nhưng không thấy Lưu Bị đâu. Một látsau, thân binh của Tuân Du chạy tới, mang theo tin tức ta đang chờ, LưuBị xuất hiện ở cửa nam thành, thần tử tâm phúc của hắn đa số đều tậptrung ở đó. Ta vung tay ra hiệu đánh trống, nhịp trống tấn công nhấtthời vang động trên chiến trường, tướng sĩ Tào quân đợi đã lâu ngày àoạt xông về hướng tường thành tấn công.
Cảnh chiến trường ác liệt takhông phải lần đầu chứng kiến, nhưng lại là lần đầu tự mình chỉ huy, mắt thấy binh sĩ hai bên cả người đẫm máu chết lẫn lộn một chỗ, trong lòngđồng thời dâng lên một cỗ bi thương, cũng có một tia hào hùng, ta đãthay đổi rồi. Binh sĩ lục chiến Tào quân quên mình một người ngã xuốnglại một người xông lên vượt qua hào bảo vệ ngoài thành dựng thang dài để trèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615560/quyen-3-chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.