Trước khi ta rời khỏi Giang Lăng cònnói chuyện với Vân ca ca, vẫn muốn sắp xếp cho huynh ấy trước. Vân ca ca vẻ mặt buồn bực nhìn ta: “Muội lại muốn đi? Tới chỗ hoàng thúc?” Ta gật đầu: “Đúng, muội đi bắt tên gia hỏa đó.”
Khẩn cầu: “Không đi được không? Ít nhất muội đừng đi, được không?”
Lắc đầu: “Không được, muội khôngđi, không thể đảm bảo Lưu Bị không chết. Với lại, Khổng Minh không có võ nghệ, trong loạn quân dễ xảy ra sự cố, muội đã đồng ý với Tư Mã lão sưsẽ cố gắng bảo vệ mọi người.”
Thở dài: “Nếu vậy, muội đưa ta tới nhà giam cùng Tam tướng quân đi.”
Lại lắc đầu: “Không được, hai người ở cùng nhau, sẽ phải tăng cường canh giữ gấp năm lần.”
Tức giận: “Ta ở trong này là thế nào?”
Cười cười: “Ca ca chính là tùphạm! Nơi này là nhà giam của huynh. Muội đi rồi, không thể để huynh gây chuyện. Muội đã dặn dò lão Tống, huynh chạy mất hoặc xảy ra chuyện gì,tất cả bọn họ sẽ chôn cùng. Chú ý nhé, là toàn bộ, bao gồm cả Lưu Bị vàmuội.”
Vân ca ca tức tới mức không nóinên lời, ta lại yên tâm rời đi. Vân ca ca sao có thể là đối thủ của ta,tuy rằng trong lòng tê tái, nhưng đây là chuyện không có cách nào khác.
Mang theo mấy xe hàng hóa, tatrước khi đại quân xuất phát ba ngày đã tới Hạ Khẩu, tìm nơi cất hàngxong xuôi, ở trong thành hỏi thăm tin tức vài vòng. Một loạt những hànhđộng của chúng ta quả nhiên khiến Lưu Bị mắc lừa, cho rằng chúng ta sắpđánh với Giang Đông. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615557/quyen-3-chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.