Vốn dĩ mọi thứ đều nằm trong kế hoạchcủa ta, ta định dùng thân phận Chiến thần bắt giữ Vân ca ca, sau đó sẽxin Tào Tháo tha cho tính mạng của huynh ấy, Tào Tháo không nhất định sẽ nghe ta, nhưng rất muốn lung lạc Chiến thần, ông ấy sẽ không dám đắctội với người giúp đỡ thần bí này. Như vậy, đợi sau khi chúng ta bắtđược Lưu Bị, ta lại chậm rãi khuyên Vân ca ca quy hàng. Ta nghĩ, chỉ cần Lưu Bị rơi vào tay chúng ta, không chỉ có Vân ca ca, ngay cả Quan Vũ và Trương Phi cũng có thể đầu hàng chúng ta. Nhưng mà, kẻ trí nghĩ ngànđiều, tất vẫn có điều sơ sảy, ta còn không phải là trí giả, cũng sẽ cónhững chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Lữ Bố vẫn như bình thường dẫn dắt hậu quân, hắn vừa mang hậu quân tới dốc Trường Bản, đã nghe quân sĩ bàn luận trong quân doanh có thủ hạ mặc áo bào trắng của Lưu Bị tớicướp doanh. Lữ Bố ngạc nhiên một chút, nhưng cũng không nghĩ nhiều, theo hắn thấy, thủ hạ của Lưu Bị chỉ có võ nghệ của Quan Vũ không tệ, QuanVũ cũng không phải đối thủ của hắn. Nhưng không lâu sau, lại nghe đượctin kẻ đến đặc biệt lợi hại, chư tướng đều không phải đối thủ của hắn.Nghe tại trung quân có người như vậy, hắn nghĩ thầm, lúc này ta nên ratay bắt người này. Hắn không chào hỏi Tào Tháo, liền chạy ra chiếntrường. Mọi người thấy Lữ Bố đột nhiên gia nhập vòng chiến, biết hắn lợi hại, liền đồng loạt lùi lại. Nhưng cũng đứng không xa, mọi người rấthưng phấn, đương nhiên rồi, cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615553/quyen-3-chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.