Gió đêm dìu dịu, trăng bạc nghiêngnghiêng, ánh sáng màu trắng ngà xuyên qua khe hở giữa những tán mai,trên mặt đất tỏa ra ánh sáng lấp lánh, loáng thoáng bóng mai mảnh khảnh, lúc này như một bức tranh thiên nhiên được vẽ trên giấy lụa. Ánh trăngrải đều trên những tán cây, tỏa ra một vầng sáng nhàn nhạt, thoáng nhìnnhư một tầng sương trôi giữa rừng, làm cho người ta mơ màng đến vô cùng. Đầu cành mai treo hai chiếc đènlồng tạo hình hỉ thước đùa mai, dưới ánh nến mông lung, bên tán cây đặtmột chiếc thư án phong cách cổ xưa, trên góc thư án đặt một lư hương sơn thủy vờn quanh, khói nhẹ lượn lờ phiêu lãng, mùi long đàn nhàn nhạtchậm rãi tỏa lan trong không gian, thổi xa dần.
Ta khoanh chân ngồi trước thư án: một thân lụa mỏng màu xanh nhạt, một chiếc váy lụa đỏ tươi; dưới tay áo buông mềm như dòng nước, là cổ tay đặc biệt được xức phấn thơm có đeomột chiếc vòng phỉ thúy, dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng mờ nhạt; búi tóc đã tản xuống, chỉ dùng một chuỗi minh châu vén tóc ở sau tai, trên trán thả xuống một hạt trân châu, tản mát ánh sáng màu xanh làm nổi bật hạtchâu đen nhánh, phối lên cần cổ trắng nõn, vừa xinh đẹp vừa thanh nhã;mày ngài vẽ sơ sài, thoa ít phấn hồng, điểm chút môi son, dưới ánh nếnmông lung càng tăng thêm mấy phần kiều mỵ. Hóa trang tỉ mỉ, không chỉkhiến Hiểu Xuân giúp ta rửa mặt chải đầu phải choáng váng, đến ta cũngsinh ra một cảm giác hoảng hốt.
Cây đàn cổ trên thư án chính làcây Mai Vận Chu Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615527/quyen-2-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.