Hoa Đà không hề giống trong truyền thuyết tóc bạc mặt hồng hào, tiênphong đạo cốt, nhưng điều dưỡng rất tốt, mặt mũi hồng hào, thân thểcường tráng, một chút cũng không giống người sáu mươi tuổi. Đương nhiên, truyền thuyết nói ông ấy đã hơn trăm tuổi, ta không tin. Nếu tung tinvịt, ta cũng có thể nói ta được trăm tuổi. Hoa Đà cũng đã nghe tiếng của ta, một người là lão thần y, nửa thần tiên; một người là tiểu thần y,đại thiện nhân, hai người ở một chỗ thật ra rất xứng: một già một trẻ,tóc bạc đối với tóc đen. Tào Tháo từ hoa viên hậu viện đi tới đúng lúcthấy hai cái đầu này tụ lại một chỗ, hoàn toàn bỏ qua mọi chuyện xungquanh.
Si mê của Hoa Đà đối với y học khiến ta bội phục. Vốn dĩ ta biết hômnay ông ta tới khám bệnh cho Hoàn phu nhân nên đặc biệt tới gặp, kết quả vừa báo tên, đã thấy lão gia hỏa vạn phần kích động muốn tìm ta nóichuyện dông dài. Trong lúc trò chuyện, ta mới biết nguyên nhân ông takích động là vì đọc được phương thuốc ta đưa cho đồ đệ kia của ông ta.Đối với một người y thuật cao siêu, đặc biệt là đại phu có tay nghề mổxẻ cường đại, thấy phương thuốc cao minh hơn phương thuốc của mình,đương nhiên muốn cùng người viết ra nó gặp mặt. Mà ta cũng muốn biết rõràng về cách phối Ma phí tán, cho nên đối với phương diện mình tâm đắckhông chút nào giữ lại. Hai người càng nói càng hợp ý, hoàn toàn chìmđắm trong việc thảo luận nghiên cứu y thuật, căn bản không biết bên cạnh có những ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615516/quyen-2-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.