Bình minh, trên thành Hồ quan lơ lửng một cái đầu người. Liên quânCao Can bị vây khốn dưới thành vừa tỉnh giấc không lâu, đã nghe Tào quân trên thành hô lớn: “Cao Can đã bị chém đầu, muốn giữ mạng nhanh bỏ vũkhí đầu hàng. Ai hàng không giết!”
Liên quân Cao Can trong cơn hoảng loạn nhìn thấy cái đầu tái nhợtkia, đều ồ lên, có không ít người không tin chạy tới đại doanh của CaoCan. Quả nhiên trong doanh chỉ có một cỗ thi thể không đầu nằm trêngiường, giáp trụ và binh khí đều không nghi ngờ đều là của Cao Can. Saukhi chứng thực Cao Can đã chết, Liên quân nhất thời loạn thành một đống. Bọn họ ngày hôm qua nhận được tin Tào Tháo tự dẫn đại quân tới, hôm nay không hiểu thế nào đầu của chủ soái lại nằm trên tường thành Hồ quan,cái gì mà ý chí chiến đấu, cái gì mà bảo vệ Tịnh châu, đều trở thành trò cười. Không có người đi đầu, không có người tổ chức, tám vạn liên quândưới thành Hồ quan đã trở thành loạn quân, không hiếm kẻ nhân cơ hội bắt đầu chạy trốn.
Từ Hoảng, Trương Liêu vừa thấy quân bên ngoài thành rối loạn, liềnmang theo đại quân rời thành truy đuổi quân chạy loạn. Về phần tù binh,không có đủ người rảnh rỗi để trông giữ, kẻ nào chạy trốn nhanh coi nhưmay mắn giữ được mạng, chạy chậm đành biến thành oan hồn dưới đao.
Tào Tháo hành động cũng không chậm, cơ hồ là suốt đêm hành quân. Theo suy tính của Tào Tháo, đợi tới ngoài thành Hồ quan sẽ dựng doanh trạicùng Cao Can quyết chiến, nhưng lúc đại quân Tào Tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615488/quyen-2-chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.