Đùa thì đùa, việc chính vẫn phải làm: “Chủ công, nói chính sự đi. Thần cómột phương pháp tuyển chọn tinh binh, rất hữu dụng. Chủ công, quân Thanh châu của ngài không tới mười vạn, phải gia tăng huấn luyện, tận lực đảm bảo sức chiến đấu, đại chiến vẫn còn ở phía trước. Nguồn mộ lính cũngvô cùng cần thiết, cho nên, thần dựa vào biến pháp Thương Ưởng của Tầnquốc năm xưa, đưa ra ý tưởng của mình. Năm đó, Thương Ưởng ở Tần Quốcthực hiện Thiên mạch*, đặt ra thập ngũ*, thực hiện chế độ tội liên đới,đem quân kỷ áp dụng cho các vấn đề dân sự. Ý của thần là đem chế độ bảogiáp** để giải quyết nguồn mộ binh, lợi dụng biện pháp ngụ binh vunông****, thi hành bảo giáp cùng đồn điền, đối với nông dân dần dần tiến hành huấn luyện, làm sao để thời chiến có khả năng chiến đấu, thời bình có thể chia ra làm nông hộ.” Tào Tháo bọn họ đều trầm tư tại chỗ.
Một lát sau, Tuân Úc lắc đầu nói: “Ta đọc “bảo giáp binh chế” của ngươirồi. Như lời ngươi nói, đất đai đều là công hữu, dân chúng muốn đượccanh tác, phải đi lính. Lao dịch cùng binh dịch đều phải từ đám ngườinày điều động. Phương pháp này bên ngoài có vẻ khả thi, nhưng mà, nếulao dịch quá mức, sẽ có nhiều người trốn. Còn nữa, giám sát lẫn nhau cólẽ cũng không thể thực hiện được. Hơn thế, đại chiến nhiều năm liên tục, dân chúng chạy loạn nhiều, có đủ người để dùng không đây?”
Ta gật đầu, tỏ rõ đã hiểu ý nghĩ của hắn: “Văn Nhược nói không sai. Trảiqua nhiều năm loạn lạc liên tục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615391/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.