Thời gian qua thậtmau, ta ở đây thoáng cái đã hơn hai tháng, lúc này đã tới tháng 12 năm195. Vì để sau này có thể thuận lợi thu phục Lữ Bố, ta ở chỗ Lữ Bố dốcsức trổ công phu, nhất định khiến bọn họ nhớ ta thật kỹ. Cho nên, ngoạitrừ vấn đề Tào Tháo, những chuyện khác ta một chút cũng không giữ lại,tận lực phân tích tình thế thiên hạ cho bọn họ, thuật lại tình huống nam bắc, đề xuất cách nhìn của ta. Về phần mưu lược chiến tranh, ta khôngnói được, một thương nhân sao có thể nhìn thấu tình thế thiên hạ, cũngkhông thể biết mưu lược chính trị, dù sao vận dụng mưu lược trong buônbán, ở thời đại này vẫn là quá mức. Lại nói, nếu như ta biết mấy thứnày, sẽ khiến Lữ Bố quyết giữ ta lại, vậy thì thảm rồi, ta cũng khôngthể trở mặt với hắn lúc này. Cho nên, ta chỉ có thể thể hiện mình là một thương nhân ưu tú mà thôi.
Hơn hai tháng ở chung, taphát hiện Lữ Bố kỳ thực không hề có tâm cơ. Có lẽ nguyên nhân vì hắnsinh ra ở vùng tây bắc, tính cách của hắn có phần ngay thẳng như hán tửthảo nguyên, cũng mang theo sự ngỗ ngược và dũng mãnh của nam nhi nơiđó. Hắn là một con sói, một con sói kiêu ngạo và cô độc giữa thế gian.Hắn không phải chó nhà, hắn không biết đạo lý quỳ gối thờ chủ, cho nên,hắn mới có thể thường xuyên phản lại những kẻ dùng hắn như một con chógiữ nhà, giống như Đinh Nguyên và Đổng Trác vậy.
Lữ Bốkhông giống người bình thường, tính cách vô cùng liều lĩnh, ngỗ nghịch.Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615382/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.