Được Tô Ki khoát lên người hắn bộ y sam màu thiên thanh rộng rãi phiêu dật, Tô Khuynh Quốc nghiêng người ngồi trên giường đá bên bờ suối, nhàn nhã bắt chéo cặp đùi thon dài xinh đẹp, xoay đầu để Tô Ki ở sau lưng tiện bề lau khô mái tóc dài cho hắn, một bên tủm tỉm cười hưởng thụ chút điểm tâm khuya tinh xảo do Tô Tuyền đem đến.
Bánh ngọt ngũ sắc rực rỡ, tỏa ra hương vị mê người. Vừa nhìn, nước bọt của hắn đã nhanh chóng dâng trào.
Ngoại trừ luyện công, vật thứ hai có thể hấp dẫn hắn chính là mỹ thực, nhất là bánh ngọt mứt quả đủ màu sắc do đích thân Tô Tuyền làm ra.
Cho nên, chút khuyết điểm hay chảy máu mũi trước mặt hắn của Tô Tuyền, cũng có thể độ lượng bỏ qua.
“Thiên tằng cao bánh quế hoa bánh hạt sen này ăn ngon thật, ngày mai ta muốn ăn nữa.” Hồi tưởng lại mỹ vị, liếm vụn bánh trên môi, tay lại vươn tới bắt lấy cái bát sứ xanh trắng còn lại.
“Nga… bánh trôi nước với khoai tím, long nhãn, thạch anh này cũng không tồi…”
“Phủ tông, từ từ ăn, coi chừng mắc nghẹn.” Tô Tuyền che miệng cười, pha một chén dã sơn trà hái từ khe đá nơi vách núi ở Huyền Thiên nhai cho Tô Khuynh Quốc uống. Trong đôi mắt loan loan như trăng non tràn đầy vẻ sủng nịch.
Cho dù trước mặt người ngoài có cuồng vọng thế nào, bên trong Khuynh Quốc căn bản vẫn là một hài tử.
Tô Khuynh Quốc còn rất trẻ, tháng trước vừa qua sinh thần hai mươi tuổi, kể từ ngày hắn tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-khuynh-quoc/58062/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.