Khẽ mở nhãn thần, phượng mâu xinh đẹp tựa như minh nguyệt vô song chiếu rọi nhân gian….mày đẹp khẽ nhíu….
Nhìn kia người mà nàng dùng hơn phân nữa linh lực kéo lại mạng sống…Khuynh Thiên có chút bối rối…đau lòng còn hòa phẫn nộ….hắn ko biết quý trọng thân mình hay sao kia chứ. Tại sao lần nào gặp hắn cũng trong tình trạng nữa chết nữa sống thế nhỉ….!!. Nếu không phải trong người của hắn có chứa linh lực của nàng, nàng cũng sẽ ko cảm thấy sinh mạng của hắn suy yếu mà vội vã tìm đến đây. Nếu như…nếu như chỉ chậm một bước thôi thì……..nghĩ đến đây, lòng nàng khẽ chùn lại, khó chịu…đau lòng….!!
“ Nguyệt….ta lần này cứu ngươi là lần thứ ba nha….” Khuynh Thiên cười nhìn y nhân nằm trước mặt. Nếu ko phải nàng đến kịp hắn có lẽ ko còn này đây trên thế gian đi. Tại sao cơ thể hắn, lại có nhiều như vậy kì quái chân khí, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị phản phệ nha….còn có bị trúng độc. Phong Tà Nguyệt, để xem lần này ngươi làm sao báo đáp ta đây….
“ Ân…..” Phong Tà Nguyệt cười nhẹ, ôn nhu…
“ Như vậy mạng ngươi chính là của ta biết ko, cho nên lần sau ko được để cho bản thân mình nguy hiểm, được..!!” Khuynh Thiên nhẹ vuốt hắn mặt cười nói nhưng nhãn thần kiên định
“ Ân…..” Phong Tà Nguyệt không nói chỉ lẳng lặng nhìn y nhân trước mặt
“ Nguyệt, lần đầu gặp mặt….ngươi cũng là vật vả đau đớn, lần thứ hai trọng thương hôn mê…lần này đây xém nữa báo danh cùng điện diêm la….ta và ngươi gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-khuynh-ca/1922995/chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.