Phong Tà Nguyệt kinh ngạc nhìn nữ nhân nằm trong lòng mình, nàng là ai..?, hắn tâm có chút kì lạ, không chán ghét….
Cảm nhận người trên giường khẽ động, Lãnh Khuynh Thiên ngẩng đầu, ôn nhu mỉm cười nhìn hắn, khẽ vấn: “ tỉnh? Nguyệt, có khỏe không…”
“ Ngươi…là ai?...” Phong Tà Nguyệt thanh âm khàn khàn vấn, rõ ràng khuôn mặt xa lạ, lại khiến cho hắn luyến tiếc mà nhỏ giọng ôn nhu…rõ ràng ko quen, hà cớ gì…nụ cười ôn nhu của nàng khiến cho hắn tâm loạn nhịp
Dù đã chuẩn bị tâm lí nhưng mà Lãnh Khuynh Thiên tâm có chút run nhẹ, phượng mâu cũng không dấu nổi đau xót, chỉ một thoáng thôi nhưng cũng in lại trong mục quang của Phong Tà Nguyệt
“ Đừng đau lòng…” bất giác hắn vươn tay lên, ôn nhu vuốt khuôn mặt nàng, âm thanh dường như dùng tất cả ôn nhu của hắn. Hắn cũng có chút sửng sờ với hành động đó của mình, như một phản xạ tự nhiên vậy, thấy nàng cau mày mà bất giác an ủi….
Lãnh Khuynh Thiên ôn nhu mỉm cười nhìn Phong Tà Nguyệt còn đang sửng sờ nghi vấn về hành động của mình, tay bé nhỏ vuốt hắn dung nhan. Này mi, này mắt, mũi cao, bạc thần tinh tế….
Phong Tà Nguyệt trân trân mà nhìn Khuynh Thiên vuốt mặt mình, hơi ấm bàn ta vừa quen thuộc cũng thật xa lạ khiến cho hắn si luyến, không nỡ rời, cho nên cứ trân trân mà đối diện lãnh khuynh thiên
Rốt cuộc ngươi là ai? Rõ ràng ko quen biết cớ sao lại khiến cho tâm ta loạn nhịp, Vì cớ gì..khiến lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-khuynh-ca/1922950/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.