Minh cung
Ánh nến hiu hắt tỏa ánh sáng dịu nhẹ, nam nhân một thân hồng y tà mị, ngạo nghễ không kiềm chế được. Nam nhân như vậy vì cớ gì đôi hoa đào mắt, bình thường câu hồn nhân tâm, mị hoặc nay lại ngơ ngẩn, một mảnh đau lòng hòa bi ai
Y muốn khóc, thực sự rất muốn khóc nhưng mà y không thể khóc, như vậy nàng sẽ áy náy, sẽ không an tâm mà ra đi….
Tay lấy ra trong lòng mảnh lụa tím, là ngày ấy, y lén cắt đi, không biết nàng có phát hiện?!! nhưng mà dù biết thì như thế nào a, bây giờ..còn có ý nghĩa sao….
Bàn tay chạm nhẹ, thật ôn nhu, thật quyến luyến tựa như chạm vào hi thế trân bảo thế gian vậy. Bỗng dưng y cười khẽ, nhãn thần mơ hồ tưởng niệm
Tử y giai nhân, thuần túy mị hoặc, cũng thật thanh khiết cao ngạo. Mỗi lời nói, mỗi nhăn mi mày cười….như ẩn như hiện trước tầm nhìn của y!
“ Thiên…” bất chợt hắn thốt lên như thế. Và rồi thân hình như sững lại….là mộng, hắn chỉ là tưởng tượng mà thôi!!..Lãnh Khuynh Thiên với hắn sao lại cười ôn nhu như thế được, nàng lúc nào cũng chỉ trêu đùa khiến hắn tức hộc máu thôi!!
Tay nâng lên một cốc rượu điên cuồng mà uống, uống thật say thật đã….uống càng nhiều càng tốt!!
Y muốn say, như vậy say sẽ không tỉnh, sẽ không nhớ, cũng không đau lòng….
Người ta nói nhất túy giải thiên sầu mà nhưng vì sao y càng uống lại càng tỉnh thế kia…..
Thật mệt mỏi quá!! Lãnh Khuỵnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-khuynh-ca/1922922/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.