Bầu trời ở Phù Lãng đặc biệt trong lành, mây trắng phiêu bồng thong dong, tự do tự tại. Lúc này Hà Trọng Anh ngồi dưới nền cỏ, đưa mắt nhìn mây trắng bay nhẩm đếm.
“Mười, mười một, mười hai…”
Từ Âm nằm dài trên cỏ ngáp tới ngáp lui, có hai mươi đám mây sao tiểu thư đếm mãi chưa xong nữa?
“Mười chín… ách, hình như lại thiếu rồi!”
Hà Trọng Anh gãi gãi đầu, đếm lại từ đầu: “Một, hai, ba…”
Từ Âm trở mình, lim dim chìm vào giấc ngủ. Thấy Tư Âm đã ngủ, buồn chán không có gì làm, Hà Trọng Anh liền chạy vào trong phòng kiếm Bạch Vân Phi. Đúng lúc Bạch Vân Phi đang lau kiếm, thấy đứa nhỏ mập mạp chạy vào thì có chút kinh ngạc, không phải nói đi chơi với Từ Âm sao lại chạy về rồi?
Hà Trọng Anh chạy vào trong kho kéo ra một chiếc luân ỷ (xe lăn),hướng Bạch Vân Phi cười lộ răng nanh nhỏ: “Vân Phi tỷ tỷ hôm nay trời rất đẹp, ngươi cùng ta đếm mây đi.”
Bạch Vân Phi biếng nhác cự tuyệt: “Không đi.”
“Sao lại không đi, đếm mây rất vui mà.” Hà Trọng Anh đẩy luân ỷ đến chỗ Bạch Vân Phi ra lệnh: “Lên luân ỷ đi, ta đẩy ngươi ra ngoài ngắm mây.”
Bạch Vân Phi đặt kiếm xuống giường: “Ta không có hứng thú.”
Hà Trọng Anh lại làm như không nghe thấy tiếp tục hối thúc: “Đưa tay đây, ta dìu ngươi lên luân ỷ.”
“Trọng Anh!”
“Nhanh lên!” Hà Trọng Anh giận dỗi bĩu môi: “Ta mỏi tay lắm rồi.”
Bạch Vân Phi bất đắc dĩ đầu hàng đưa tay cho Hà Trọng Anh dìu lên luân ỷ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-hong-nhan-chi-hong-nhan-le/1096976/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.