Đi …thành…thân?
Chỉ đơn giản ba chữ vô cùng ngắn gọn súc tíchnhư thế thôi mà cũng đủ khiến cho Mộ Khinh Hàn cảm thấy cả người đã muốn tan thành tro bụi rồi.
Xung quanh dường như trở nên yên tĩnh lạ thường, bên tai chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc. Trong khoảnh khắc ấy ýthức của Mộ Khinh Hàn cũng trở nên trì trệ, một lúc lâu sau nàng mới cóphản ứng cứng ngắc ngẩng đầu lên từ trong lòng Dạ Thanh Hàn lắp bắp nói:
“Dạ… Dạ đại thần, tôi không nghe nhầm chứ? Đi thành thân??”
“Không nghe nhầm.” Dạ Thanh Hàn thờ ơ đáp, trong giọng nói vô cùng lạnh lẽo phảng phất một vẻ bình tĩnh thản nhiên.
Mộ Khinh Hàn sững sờ mất mấy giây, sợ hãi trợn tròn mắt tuy rằng thời gian tác dụng của Khốn Tiên Tắc đã hết nhưng nàng vẫn không biết phải làmsao mới có thể xuống khỏi con thú cưỡi đang lao đi với tốc độ chóng mặtnày, chỉ đành bất lực nắm chặt lấy áo Dạ Thanh Hàn rồi ngước khuôn mặtnhỏ nhắn lên cầu xin:
“Hu hu, Dạ đại thần…. tôi biết tôi sairồi! Anh bỏ qua cho tôi đi. Đáng lẽ ra tôi không nên sử dụng Băng ThiênTuyết Vũ với Loạn Mã Tiên Sinh, anh đại nhân không chấp tiểu nhân, tôisai rồi… anh làm ơn thả tôi đi…”
Trong mắt Dạ Thanh Hàn ánh lên một tia bất đắc dĩ, vội vàng cắt lời Mộ Khinh Hàn:
“Không phải.”
Mộ Khinh Hàn sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn người kia chăm chú:
“Sao?”
“Nhiệm vụ.” Dạ Thanh Hàn thản nhiên ném cho nàng hai chữ vô cùng đơn giản, suy nghĩ một chút dường như sợ người kia không hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-giang-ho/93665/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.