Chương trước
Chương sau
Mộ Khinh Hàn tâm hồn lâng lâng trở lại phòng ngủ, lập tức đã bị ở 2 kẻchờ đợi trong mắt lóe lên tia sáng hóng hớt của Hạ Đào Đào cùng Mạc ToaToa vây quanh, càng không ngừng ép hỏi:

“Như thế nào như thế nào? Cùng Phong học trưởng hẹn như thế nào ?”

Song giờ phút này Mộ Khinh Hàn trong đầu nhét tất cả đều là Phong Kỳ Dạ,hoàn toàn không nghe được các bạn nói cái gì đó, càng không có tâm tưtrả lời vấn đề của 2 bạn. Nàng mơ mơ màng màng bò lên game, chỉ để lạihai kẻ kia nụ cười cứng tại trên mặt, hai mặt nhìn nhau.

Nhưng mới lên tới game Mộ Khinh Hàn lại nhận được một đống lớn thư tín khi nàng offline.

Đầu tiên là Vân Ảnh Sanh Tiêu rất uyển chuyển hỏi thăm: “Lạc Anh tỷ tỷ, chị thật sự là Lạc Tuyết Khinh Hàn?”

Tiếp theo là Băng Lam Thủy Mật Đào liên tục oanh tạc:

- “Mộ Khinh Hàn đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mau giải thích rõ cho lão nương!”

- “Tại sao không gửi lại tin nhắn?”

- “Này! Cậu ở đâu? Mau trả lời lão nương!”



Mộ Khinh Hàn trả lời lại mấy cái tin tự nhận là tương đối trọng yếu, sauđó bất đắc dĩ đem một bức thư ép hỏi tiêu hủy. Nhưng khi nàng đọc đượcThệ Thủy Niên Hoa dùng bồ câu đưa tin nhất thời dở khóc dở cười:

“Đồ nhân yêu, mi lại dám lừa gạt tình cảm của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏqua cho mi! Chẳng qua nếu như mi nếu dùng acc kia theo ta ước hẹn, taliền suy nghĩ tha thứ cho mi.” (L: tên này đúng là thần kinh mà…)

Thấy câu cuối cùng câu nàng lại càng thẹn quá thành giận, không chút do dựđem tin tiêu hủy nhân tiện đem Thệ Thủy Niên Hoa kéo vào sổ đen vĩnhviễn.

Sau đó, tin của Thệ Thủy Vô Trần : ”Khinh Hàn, có thể hay không ra ngoài gặp mặt?Anh… Có lời gì muốn nói với em…”

Nàng tiếp theo nhìn xuống.

Một tin cuối cùng ; “Chị dâu cứu mạng ! Tôi bị Mỉm Cười Đau Đớn cái nữ nhân điên kia bức hôn, mau tới Lạc Ngưng lâu Chu Tước thành cứu tôi! Dạ lạikhông để ý tới tôi!” Nọi dung hết sức khẩn cấp làm cho Mộ Khinh Hàn độtnhiên cả kinh.

Hả? Đây là cái gì?

Nàng kinh ngạc nhìn về phía tên người, dĩ nhiên là… Loạn Mã Tiên Sinh? Mà thời gian.. Mới vừa rồi sao?

“Đang nhìn gì vậy?” 1 thanh âm mát lạnh trầm thấp đột nhiên truyền vào tai Mộ Khinh Hàn làm cho thân ảnh của nàng ngừng lại.

Nàng quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy Dạ Thanh Hàn, ánh mắt không tự chủ đượcdời đến trên mặt của hắn. Mặc dù mặt của hắn khăn che lại nhưng lại nghĩ tới chuyện mới vừa nãy anh ấy đối với mình làm, Mộ Khinh Hàn mặt khôngkhỏi đỏ lên.

“Dạ…” Mộ Khinh Hàn cúi đầu, tay chân luống cuống,nói “Tiếp nhận thư người xa lạ ” cái lí do này có vẻ che đậy, khẩntrương giải thích

“Không có… Không có gì, Loạn Mã Tiên Sinh phát bồ câu đưa tin, nói hắn hôm nay muốn cùng Mỉm Cười Đau Đớn thành thân.”

Dạ Thanh Hàn nhìn nàng chăm chú, tròng mắt đen bên trong lộ ra nụ cười thản nhiên

“Vậy ư?”

Mộ Khinh Hàn căng thẳng, lại đem thư cầu cứu của Loạn Mã Tiên Sinh nhớthành thiệp mời kết hôn: “Chúng ta có nên hay không đi chúc mừng cậu ta? Cậu ta đang ở Lạc Ngưng lâu Chu Tước thành…”

Dạ Thanh Hàn cũng là một bộ không sao cả, khẽ gật đầu một cái:

“Nếu như em muốn đi, kia hãy đi đi.”

Đáng thương Loạn Mã Tiên Sinh, cứ như vậy ở một cuộc nói chuyện với nhau bất tri bất giác thành bi kịch …

**

Ở trong game Loạn thế không người nào không biết, không người nào khônghiểu trong Chu Tước thành nơi nổi danh nhất chính là Lạc Ngưng lâu bởivì nó là nơi buôn bán tin tức tình báo lớn nhất, và cũng là nơi ai thích nổi tiếng có thể lợi dụng nó để 1 ngày có thể nổi danh.

Mà hômnay chính là ngày lão bản thần bí của Lạc Ngưng lâu Mỉm Cười Đau Đớncùng 1 cao thủ trong BXH Loạn Mã Tiên Sinh thành hôn. Đại khái người nào cũng không nghĩ tới lão bản giấu mặt của Lạc Ngưng lâu lại lựa chọn ởngày đám cưới để tiết lộ thân phận của mình.

Giờ lành chưa tớiLạc Ngưng lâu nơi được khen là “thiên hạ đệ nhất lâu” trước cửa đã chậtních người chơi đến đây xem lễ. Người chơi vì kéo đến quá nhiều nênđường phố không lưu thông, có chỗ ở chung quanh trước bậc cầu thang cáccửa hàng khác gần đó người chơi líu ríu hàn huyên bát quái, tràng diệnvô cùng náo nhiệt.

“Không nghĩ tới lão bản thần bí của Lạc Ngưng lâu dĩ nhiên là một cô gái ! Mỉm Cười Đau Đớn… Cái tên này ta cũng chưa từng nghe qua ! Đại khái là một vị cao thủ có thực lực ẩn thân bấy lâunay sao?”

“Mỉm Cười Đau Đớn khẳng vì Loạn Mã Tiên Sinh mà lộ thân phận của mình, thật không dễ dàng…”

“Ta nghe nói Mỉm Cười Đau Đớn là đuổi ngược Loạn Mã Tiên Sinh, nghe nóinàng vì Loạn Mã Tiên Sinh từng tranh với rất nhiều cao thủ, cũng đemnhững nữ người chơi theo đuổi Loạn Mã Tiên Sinh luân bạch có người phảitự sát, xóa nhân vật…..”

“Sách sách… tình yêu quả nhiên là mù quáng, Loạn Mã Tiên Sinh loại người phụ lòng này mà nàng ta cũng yêu.”

“A! Đúng rồi, hôm nay đệ nhất mỹ nhân Loạn Thế – Bích Không Linh Vận cũng xuất hiện đó.”

“Oa, đệ nhất mỹ nhân Bích Không Linh Vận cũng tới, đến lúc đó nhất định phải chụp ảnh chung rồi. Không biết đệ nhất cao thủ cùng đệ nhất nhân yêu sẽ tới hay không nhỉ? PHải chăng tất cả đệ nhất cũng tới, chắc là tốt…”



“Lại ngay cả đệ nhất mỹ nhân cũng mời tới, Loạn Mã Tiên Sinh thật rất lớnmặt tử!” Ngoài vòng tròn 1 đám người, Mộ Khinh Hàn kiễng chân hướng bêntrong nhìn quanh, nghe thấy mọi người rối rít nghị luận không khỏi quayđầu lại hưng phấn đối với Dạ Thanh Hàn nói.

Cái gọi là đệ nhấtmỹ nhân Loạn Thế cũng không phải là phía nhà phát hành công nhận, mà làtrên diễn đàn người chơi bỏ phiếu chọn. Thật ra thì ban đầu, Lạc TuyếtKhinh Hàn đã ở danh sách ứng cử của đệ nhất mỹ nhân, hơn nữa phiếu bầucòn hơn đứng tới thứ hai Bích Không Linh Vận rất nhiều, chỉ bất quángười chơi đã đem Lạc Tuyết Khinh Hàn cho rằng là nam nên rối rít tiếchận, cho nên danh hiệu đệ nhất mỹ nhân tự nhiên thuận lý thành chươngrơi vào người có phiếu bầu thứ hai Bích Không Linh Vận.

Dạ Thanh Hàn tầm mắt thủy chung không có rời đi Mộ Khinh Hàn, tròng mắt đen lộ ra nhàn nhạt bất đắc dĩ cùng sủng nịch.

Lại nghe nàng tự nhủ lẩm bẩm nói: “Nhưng là nhiều người như vậy, chúng ta làm sao tìm được Loạn Mã Tiên Sinh chứ?”

Dạ Thanh Hàn cau lại lên lông mày, ánh mắt liếc liếc ở 4 phía Lạc Ngưnglâu, cuối cùng bình tĩnh rơi vào mái hiên không có một bóng người, dướikhăn che mặt khóe môi khẽ nhếch lên không chút do dự ôm lấy người kháccòn đang sợ run:

“Đi, chúng ta từ lầu cao nhất đi vào.”

“Hả? Dạ…” Mộ Khinh Hàn vốn là còn đang ngẩn người đột nhiên cảm thấy dướichân không còn chạm đất, thân thể đã rời đi mặt đất không khỏi quá sợhãi

“Anh…anh, anh muốn đi đâu đây?”

Dạ Thanh Hàn khôngcó trả lời chẳng qua là ôm nàng, linh hoạt nhảy lên nóc nhà bên cạnh, đi qua đám người với những tiếng động lớn, ầm ĩ náo nhiệt từ phía sau tiến vào lầu cao nhất của Lạc Ngưng lâu, đẩy ra lụa mỏng nhảy đi vào.

Nến đỏ được an tĩnh đốt lên, tản mát ánh sáng đem căn phòng chiếu lên sángnhư ban ngày. Đại khái là có hỉ khí, căn phòng trang trí cũng toàn màuđỏ, rèm cừa, giường đỏ đến chói mắt, mọi vật phẩm ở đây cũng bị bọc lênmột khối lụa đỏ để con mắt khi nhìn vào nơi nơi đều là đỏ tươi.

Hai chân mới chạm đến trên thảm đỏ tươi Mộ Khinh Hàn liếc mắt liền pháthiện thấy 1 người thân mặc trang phục tân lang, ngồi ở trên hỉ giườngkhuôn mặt sầu khổ – Loạn Mã Tiên Sinh. (L: bình thường toàn cô dâu ngồiđó mặt bi ai chứ..ài bạn Loạn đúng là tiểu thụ mà….)

Mà Loạn MãTiên Sinh hiển nhiên cũng phát hiện ra hai người cơ hồ trên mặt đangmuốn khóc lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ như điên, lập tức từ trêngiường nhảy dựng lên:

“Dạ, chị dâu, 2 người đã tới?”

“Hu hu, mau tới cứu tôi! Tôi không muốn cùng cái nữ nhân điên kia thànhthân!” Loạn Mã Tiên Sinh cơ hồ là nước mắt chạy đến, phịch một tiếng quỳ xuống đất ôm vạt áo Dạ Thanh Hàn tố khổ.

Dạ Thanh Hàn nhíu mày, thân thể chợt di động không để lại dấu vết thoát khỏi ma trảo của hắn.

Mộ Khinh Hàn nhìn người kia quỳ trên mặt đất giả khóc không khỏi kỳ quái hỏi:

“Vậy cậu còn sống ở chỗ này làm gì? Làm sao không trốn?”

Loạn Mã Tiên Sinh ngẩng đầu, vẻ mặt phẫn uất:

“Tôi trốn được không? Cái nữ nhân điên kia lại chạy đến dưới kí túc làm bộđáng thương, liều mạng khóc hô muốn tôi chịu trách nhiệm khiến kí túc xá ai cũng biết ! Cô ta còn muốn ra lệnh với tôi, nếu như tôi ở trong tròchơi không cùng cô ta kết hôn, cô ta sẽ phải đi đến kí túc xá náo… Tôichẳng phải sẽ bị đổ oan sao?”

Miệng hắn nói rồi nhìn về Mộ Khinh Hàn ánh mắt trở nên đáng thương cực kỳ giống kiểu làm nũng: “Cho nên,chị dâu, chị phải cứu tôi đi ra ngoài…”

“Làm sao cứu chứ?” Mộ Khinh Hàn hướng hắn lúng túng cười một tiếng

“Một mình cậu cũng cứu không nổi mình? Hai người chúng tôi người ngoài cuộc như thế nào cứu chứ?”

Loạn Mã Tiên Sinh hết sức nghiêm túc suy nghĩ lại bắt đầu cho Mộ Khinh Hàn 1 chủ ý:

“Chị dâu chị có thể cùng Dạ cùng nhau đem cái nữ nhân điên Mỉm Cười Đau Đớn kia đánh bất tỉnh…”

“Vậy sao? Làm sao anh không trước đem em đánh bất tỉnh trước?” Một tiếngcười thanh thúy như châu ngọc đột nhiên từ ngoài cửa truyền tới, đemLoạn Mã Tiên Sinh đang thao thao bất tuyệt cắt đứt. Tiếp theo cửa bịngười đẩy ra làm cho Loạn Mã Tiên Sinh kinh hãi, một lần nhìn thấy bóngdáng kia thì sẽ thành ác mộng ngày ngày phát của hắn!

Mỉm Cười Đau Đớn 1 hỉ phục bước nhẹ nhàng về phía ba người, mỉm cười đến phát ngọt.

“Điên, nữ nhân điên…” Loạn Mã Tiên Sinh nhìn kẻ không ngừng hướng hắn tiến tới gần, hoảng sợ mở to hai mắt nhìn!

“Kỳ… Kỳ học tỷ.” Không biết như thế nào gọi Mỉm Cười Đau Đớn, không thể làmgì khác hơn là gọi tên cô ấy ở thực tế. Bất quá đã lĩnh giáo cái điêncủa Kỳ Thanh Lãnh, Mộ Khinh Hàn tự nhiên không dám khinh thường vừa mỉmcười hướng người kia chào hỏi, vừa thật nhanh chuyển đến bên cạnh DạThanh Hàn.

Lực chú ý của Mỉm Cười Đau Đớn quả nhiên bị Mộ KhinhHàn hấp dẫn đi, nàng cười đến mặt mày cong lên: “Ai da ~ tiểu học muội,em cũng tới, là tới dự hôn lễ của chị sao?”

“Vâng…” Mộ Khinh Hàn lung tung gật gật đầu, hoàn toàn không nhìn tới một bên Loạn Mã Tiên Sinh vẻ mặt oán phụ

“Hôn lễ của Kỳ học tỷ rất hoa lệ.”

“Dĩ nhiên, là lão bản Lạc Ngưng lâu đệ nhất Chu Tước thành, hôn lễ của chịsao có thể không hoa lệ chứ?” Mỉm Cười Đau Đớn cười nói, đột nhiên trong mắt tinh quang chợt lóe dùng ánh mắt nhìn hàng hóa đánh giá nàng:

“Hì hì, có hứng thú đi vào Lạc Ngưng lâu của chị không?”

1 từ “Đi vào” có thể nói là ý vị thâm trường cộng thêm Mỉm Cười Đau Đớnnụ cười kia như thế nào nhìn cũng không giống như có hảo ý Mộ Khinh Hànlại càng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, liên tục lắc tay lời nói không cómạch lạc:

“Không cần! Em vẫn là thích theo phu quân nhà em lưu lạc giang hồ…”

Mới vừa nói xong câu này nàng đổ mò hôi, mặt bạo hồng, hận không được ngaylập tức đem đầu lưỡi của mình cắn xuống! Nàng nàng nàng nói nhăng gìchứ? Hu hu… như này muốn nàng như thế nào đối mặt với Dạ…

Dưới khăn che Dạ Thanh Hàn khóe môi không để lại dấu vết nhếch lên.

“Kia thật đáng tiếc… Bất quá, bản tiểu thư cũng không cưỡng đoạt, em đãkhông muốn thì thôi vậy.” Mỉm Cười Đau Đớn khẽ mỉm cười, ánh mắt nhànnhạt từ Dạ Thanh Hàn trên người xẹt qua, cuối cùng rơi xuống trên ngườiLoạn Mã Tiên Sinh, cố ý kéo dài tiếng nói

“Bất quá anh ta….thì 2 người là tuyệt đối không thể mang đi.”

“Dạ…” Loạn Mã Tiên Sinh con mắt lóng lánh nhìn về Dạ Thanh Hàn, ý đồ tìm kiếm một tia hy vọng chạy trốn.

“Chúng tôi chưa nói muốn dẫn cậu ta đi.” Dạ Thanh Hàn không chút lưu tình đâmphá hy vọng của Loạn Mã Tiên Sinh, vẻn vẹn là dùng ánh mắt đồng tìnhnhìn hắn một cái.

“Bớt đau buồn đi, người xấu làm chuyện tốt cóthiên lôi đánh xuống, cho nên phu nhân, chúng ta đi thôi!” Nói xong câunày hắn rất quyết đoán kéo Mộ Khinh Hàn đi ra ngoài.

Loạn MãTiên Sinh trái tim mong manh nhất thời vỡ rơi đầy đất, nhưng hắn vẫnchưa từ bỏ ý định vươn tay hướng Dạ Thanh Hàn cùng Mộ Khinh Hàn ly khaichộp tới

“Oa a a, Dạ, chị dâu …hai người không thể vứt bỏ tôi…”

Một bên Mỉm Cười Đau Đớn lộ ra cái cười gian như ý:

“Hì hì, Tiểu Loạn Mã, anh nên biết điều một chút đi với bái đường với emđi! Em là lấy hình thức kết hôn cao nhất đó – vĩnh viễn đó nha! Nhìnxem, em đối với anh quá tốt…”

“Cô không nên tới đây, cứu mạng ——! ! !”



Cuối cùng Loạn Mã Tiên Sinh chịu khổ kết cục của sự kiện bức hôn là như vậy.

Loạn Mã Tiên Sinh cứ như vậy bị hai vợ chồng máu lạnh vô tình vứt bỏ còndưới sự cường thế của Mỉm Cười Đau Nhói vô cùng không tình nguyện đitheo nàng ta đi thành thân.

Mà vậy đối vợ chồng vô lương kia giờ phút này đang ngồi ở trên nóc đối diện Lạc Ngưng lâu, hăng hái dạt dàoquan sát nghi thức tiến hành hôn lễ. Trong sảnh Lạc Ngưng lâu thì lựcchú ý của các tân khách tập trung vào hai vị nhân vật chính, người nàocũng không có chú ý tới 2 người ở nóc nhà đối diện.

“Ai, cái hôn lễ này quả nhiên đủ hoa lệ! Mỉm Cười Đau Đớn thật bỏ ra không ít…” MộKhinh Hàn bám lấy cằm lẩm bẩm tự nói, mặc dù nàng xem chính là hôn lễcủa Loạn Mã Tiên Sinh nhưng tầm mắt thủy chung rơi vào thân ảnh màu xanh bên cạnh tân lang và tân nương.

Một màu xanh biếc ở trong đámngười phá lệ chói mắt, dung mạo xuất chúng không cần nói khá tỉ mĩ tócđen mềm như mây, da trắng như tuyết, một thân áo xanh, người đó vẻ mặtbình thản càng giống như tiên nữ.

Cô ta chính là Đệ nhất mỹ nhân trong truyền thuyết Bích Không Linh Vận sao?

Ba! Bùm bùm!

Đang khi nàng sững sờ, trên bầu trời bao la tràn ra những ánh pháo hoa rực rõ đem bầu trời chiếu lên dị thường sáng ngời.

Nghe trong Lạc Ngưng lâu truyền ra từng đợt hoan hô Mộ Khinh Hàn không nhịn được thở dài nói:

“Thật lãng phí, ban ngày nổ pháo hoa nơi nào có thể thấy chứ? Đáng tiếc…”Thanh âm của nàng vừa chứa tiếc hận lại có vẻ hơi mất mát…

Tựa hồ mình ngay cả cơ hội nhìn pháo hoa ban ngày cũng không có…

“Khinh Hàn.” Dạ Thanh Hàn thanh âm nhỏ nhẹ bên tai của nàng vang lên làm cho nàng hơi bị ngẩn ra.

“Sao?” Nàng quay đầu lại phát hiện khăn trước mặt hắn không biết từ lúc nào đã cởi xuống đêm tuấn nhan lấp vào trong mắt nàng ngày càng rõ ràng hơn.

Tròng mắt đen thâm thúy u ám kia đang mơ hồ tản ra ánh mắt đầu độc, ánh mặttrời nhàn nhạt rơi đến trên mặt của hắn chiếu lên sáng chói những góccạnh hoàn mỹ, hơi thở ấm áp hướng nàng đánh tới:

“Em có muốn hay không, chúng ta trở về bổ sung lại một hôn lễ hoa lệ hơn?”

“Dạ, anh…” Mộ Khinh Hàn mặt ửng đỏ, nàng hơi ngượng ngùng cúi xuống phíadưới… .Hắn đang tiến tới gần mình, cho dù nàng biết kế tiếp có chuyện gì phát sinh nhưng nàng vẫn là biết điều một chút nhắm hai mắt lại.

Trong bóng tối, nàng có thể cảm giác được hắn đang đến gần…

Đang khi lòng của nàng cơ hồ nhảy lên thì 1 giọng nữ hơi thanh lãnh mangtheo vạn phần vui mừng đột nhiên xen vào giữa hai người:

“Bạn học Kỳ Dạ, thật sự là cậu sao?”

Mộ Khinh Hàn thân thể cứng đờ, vội vàng mở mắt, giãy dụa lui cách Dạ Thanh Hàn chút ít. Trong lúc bối rối nàng hướng bên kia nhìn một cái, mới rõràng phát hiện trước mặt bọn họ nhiều hơn một thân ảnh màu xanh nhạt.

Cô gái mặc áo xanh nụ cười trên mặt đang nhìn đến động tác của hai ngườitừ từ bị lạnh đông lại cuối cùng toàn bộ cứng tại khóe miệng.

Mộ Khinh Hàn đầu nhưng “Oanh” một tiếng, hơn nữa cũng không cách nào bìnhtĩnh . Cô ta, cô ta không phải là cái Đệ nhất mỹ nữ của Loạn Thế — BíchKhông Linh Vận hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.