Bước ra khỏi phòng tối, Vệ Hoành Khoát thẳng lưng, tâm trạng vui vẻ, tràn đầy sinh lực. Phụ thân càng ngày càng coi trọng ông ta, ông ta thầm thề không chỉ phải làm tốt mọi việc mà còn phải làm thật đẹp!
"Tứ gia!"
Quản sự Vệ Nguyên Trung đang đợi dưới mái hiên cách đó không xa, nhìn thấy Vệ Hoành Khoát đi ra thì vội vàng tiến lên đón, hai người vừa nói chuyện vừa bước ra ngoài.
“Tứ gia, gia chủ ngài ấy…” Vệ Nguyên Trung hỏi.
"Toàn quyền giao cho ta!" Vệ Hoành Khoát hơi nâng cằm nói.
"Chúc mừng Tứ gia, chúc mừng Tứ gia!" Quản gia Vệ Nguyên Trung vội vàng nói: "Gia chủ cuối cùng cũng phát hiện ra tài năng của Tứ gia ngài. Đoán chừng mấy năm nữa, chức vụ gia chủ tổng quản... thậm chí cả phó gia chủ cũng sẽ là của ngài."
"Ha ha ha ha, đừng tâng bốc nữa, ta tự biết thiên phú có hạn, không vào được Kiếp Cảnh, không dám nghĩ tới vị trí phó gia chủ, tương lai có thể làm gia chủ tổng quản thì ta đã đủ hài lòng rồi." Vệ Hoành Khoát cười nói, trông ông ta rất tự giác, nhưng trong mắt lại tràn đầy tham vọng.
"Được rồi."
Vệ Hoành Khoát tiếp tục nói: "Hiện tại ngươi nên bố trí người nhìn chằm chằm bộ tộc Khương thị cho ta. Chờ đến khi thằng con hoang Khương Huyền kia chết thì bẩm báo cho ta trước."
“Vâng.” Vệ Nguyên Trung nhận lệnh.
Hai người nói chuyện rồi rời khỏi sân.
Vệ Hoành Khoát nhìn thấy từ xa bóng dáng một thiếu niên mặc áo trắng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-dich-sat/3437295/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.